HKPM THUẬN ( Đức Kim Mẩu dạy )

HỘI KIẾN PHÁP MÔN

(29/01 Canh Tý)

THUẬN

(Đức Kim Mẫu giảng truyền)

Hôm nay ngày Hội Kiến Pháp Môn, Từ Tôn Kim Mẫu điểm ân cho toàn đẳng nam nữ bệ tiền.

Vì cơ vận chuyển đạo pháp đang cực kỳ siêu lý để đến giai đoạn sự tiến triển của từng phần, từng chương được kết tựu đầy đủ mà làm sứ mạng cơ Thiên.

Ai là người gắn liền trong sứ mạng vận hành để đạt được sự hiệp nhất với cơ Thiên, với Thầy Mẹ đó là điều vô cùng quan trọng.

Tất cả đều trở về với Nguyên lý, trở về với chơn như thanh tịnh, là trở về với nguồn cội Bổn nguyên, mà tất cả đều nằm trong sự vận chuyển để được tiến hóa, để được mỗi bước có một lập trình thể hiện cho từng thế hệ nối tiếp vận hành.

Ngày nào cơ vận chuyển còn luân lưu khắp nơi thì tất cả mọi người trên thế gian nầy còn phải chịu sự thanh lọc, sảy sàng, để từng bước, từng thời gian, những bước đi trước đã hoàn thành thì lại tiếp nối từng đàn đi sau làm cái trách nhiệm của mình hầu được thăng tiến, điểm công. Đâu cũng là sứ mạng vận chuyển của cơ Thiên, Cho nên tất cả mọi hình thức vận chuyển nào cũng có phương pháp được giải bày cụ thể. Đó cũng là những phương tiện đầy đủ trong mọi hoàn cảnh, mọi hình thức.

Nơi nào cũng có phương tiện, cũng có hình thức để mà vận chuyển cơ linh diệu nầy đi đến chỗ rốt ráo nhất.

Tất cả các con nam nữ trong trần gian có rõ chăng? Đâu là phương tiện để được giải thoát và đâu là con đường vấn nghiệp để triền miên luân hồi đau khổ.

Cho nên bao giờ cũng là sự nghiên cứu tận tường trong mỗi các con để thấy được, hiểu được mà vận dụng mọi phương tiện lập thành cơ linh diệu.

Dầu các hàng Phật Tiên Thánh Thần cũng phải trãi qua biết bao sự thanh lọc đầy gian khổ. Thử thách, lọc lừa, khổ sở, đau thương giữa cõi trược và thanh rồi mới có được những phẩm vị cao cả.

Tất cả chúng sanh ai cũng phải nằm trong sự lọc lừa mới thấy được mình xứng đáng là người được tuyển chọn, được kết tựu những phẩm vị cao cả sau nầy.

Cuộc đời luôn sàng sảy, lọc lừa và tuyển chọn rồi mãi mãi lọc lừa tuyển chọn trong sự thay đổi, sự chuyển hóa. Đó là nguyên nhân bởi Thiên điều máy tạo, là quy luật chung của sự vận hành cơ tạo hóa để mỗi hành tinh, mỗi thế giới, mỗi con người tất cả đều được thăng tiến. Hay dù cho côn trùng, thảo mộc, thú cầm, nhân loại tất cả cũng nằm trong quy luật chung nầy.

Ai đã từng nếm trãi những khổ đau của cuộc đời mới biết được cái giá trị của sự thuần nhất trong tư tưởng, nó kết tựu đạo quả viên thành.

Làm thế nào để hòa nhập trong tất cả cõi tạm giả nầy?

Hãy thuận với quy luật, thuận với mọi khổ đau, thuận với lòng trời là hợp với con đường vận chuyển của Mẫu Nghi ân tứ. Vì Mẫu đây là đại diện cơ Vô Cực. khối Vô Cực là nguồn linh Hồng Mông Chi Khí luôn thuận theo cơ tạo hóa lập thành tiến hóa, bởi sự tiến nào cũng do hòa trong hiệp ngoài mà thành.

Nên những hình thức hòa vào, nhập vào, thuận vào để được tiến hóa, để trở về, để được thanh điển thuần chơn là trở về với Thầy Mẹ.

Vô cực luôn thuận vòng vận hành máy nhiệm cơ Thiên.

Hãy quay về con đường Chánh Pháp Siêu Nhiên do vận chuyển của Từ Mẫu ban truyền.

Ngày nào còn chuyển cái lý thuận trong cơ vận chuyển của Từ Mẫu điểm ban mới thấy rằng tất cả vạn pháp đều nằm trong một ý thuận mà thôi.

Có biết bao sự thay đổi vận dụng trong cuộc đời mãi mãi không ngừng nghỉ sự lừa lọc sảy sàng khiến cho biết bao điều tâm tư bày giải rồi cũng đi vào tất cả những nề nếp chung cùng khi các con biết thuận với lẽ Trời, thuận với lòng người và thuận cùng mọi phần âm chất.

Thuận không phải là các con lại lắm nỗi khiêm nhường hay nhu hèn mềm yếu trong cái xuôi chiều, mà yếu hay mạnh đều nằm trong một quy luật thuận để tồn tại. Điều đặc biệt là thuận với lòng Trời, thuận với tất cả sự điều độ trong thân tâm của chính mình.

Cũng như mùa xuân muôn hoa đua nở, tất cả đều gội nhuần ân đức của Từ Phụ Chí Tôn, nhưng cũng lắm cực kỳ khó khăn khi những bước chuẩn trang từ đông chuyển đến xuân đều trãi qua bao nhọc nhằn gian khó để tìm trong giây phút mừng đón xuân sang, rồi lại đến lúc xuân tàn chuyển sang về hạ. Ôi! xuân ngắn ngũi chỉ có bao ngày nhưng không phải ngày xuân điều gì cũng là tốt đẹp, là hoàn toàn bóng sáng như tư tưởng các con suy nghỉ và tô điểm cho suy nghỉ đó tốt đẹp thêm ra. Bởi gì bên trong sự sáng từ tối, sự rộn rịp từ nơi âm thầm. Ngày xuân có biết bao sự vọng động bên những phần trang trí thanh lịch và có lắm điều phức tạp, ưu phiền.

Hãy vui với ngày xuân những gì đang trưng bày trước mắt lòe loẹt, phô trương và thuận với mùa xuân những gì còn khó khăn tồn đọng, hay những gì đưa đến nhưng không được hài lòng.

Hãy vui với mùa xuân những gì làm cho tinh thần phấn khởi và đặc biệt thuận với mùa xuân những gì đưa đến dầu làm cho tâm nầy phiền não, làm cho ý tưởng nầy có những điều không đạt được như ý nguyện.

Tất cả những ý thuận của Từ Mẫu điểm ban là pháp môn cực kỳ quan trọng trong mỗi các con, vì trong mỗi các con có điểm tối ưu của Thầy, có điều cao cả của Đấng Chí Tôn điểm ban hằng hữu trong cơ thể, trong tâm trí, nhưng luôn có những điều trái ngược lại đó là quy luật âm dương, bởi lẽ trái nghịch là âm và dương mà sự tiến hóa cũng từ âm và dương, điều quan trọng là các con phải biết thuận với tầm cao trong cơ thể và phải biết hòa mình thuận theo những điều khó khăn tận cùng trong cơ thể thì mới minh chứng được pháp đạo cao siêu của Mẹ ban truyền.

Sự thuận trong cơ thể không phải là các con phải xuôi tay, nhắm mắt rồi tùy theo cái dục vọng ham muốn, đam mê trong cơ thể, mà các con phải thấy rằng cái điều thuận là các con biết nhẫn nhục, biết hòa mình, biết chiều chuộng để tiến hóa, để mạnh mẽ, để kiên cường, kiên cường chỗ lấy mềm trị cứng, lấy yếu trị mạnh, vì nếu các con lấy vọng động chống chõi lại vọng động tức cái cứng vọng động kia có cơ hội nẩy mầm, khiến chiều hướng vọng động kia phát triển. cho nên phải thuận là để không cho cái cứng dục vọng có cơ hội nẩy mầm, không cho cái chiều hướng vọng động kia phát triển

Nếu các con lấy động trị động thì chẳng khác nào các con biến cái vọng động kia nó trở thành Nguyên tử, mà các con biết hòa, biết nhẫn nhục, là các con biết thuận với sự động để cho động kia lắng dịu rồi đạt được chân tình. Mượn thời gian ẩn sự động để mà làm điều kiện đạt được chân tình, đơn kinh, phẩm đạo cũng là quy luật pháp môn.

Nơi nào không có những điểm cực kỳ gian truân thì nơi đó các con còn thiếu điều kiện để được thuận, được nhẫn, được luyện rèn chí khí cũng như pháp nhiệm siêu linh, Giác huệ siêu thường.

Hãy tin tưởng vào con đường Giác huệ siêu thường mà lập thành chánh thể đó các con.

Cuộc sống luôn luôn có những điều để các con lăn lộn mà trang trãi cái nhiệm vụ vận hành của mình cho đạt được như ý nguyện. Nhưng trong cuộc sống hiện tại không khí chẳng đặng trong lành khiến sự trang trãi kia bao giờ cũng phí đi rất nhiều thời gian các con tịnh luyện tu hành, sự trang trãi kia còn phí tổn nhiều hơn nữa, đó là sự hao vơi từ tâm lực, thể lực, trí tuệ.

Mỗi các con cần phải làm sao để đạt được cái ý nghĩa thuận tòan trong cuộc sống, có nghĩa là các con phải hiểu cái giá trị cuộc sống nầy. Nơi nào cũng có phương tiện để luyện đạo, cũng có phương pháp để vận hành, vận hành thuận trong ý nghĩa đạt được tịnh trong động, thì từ sự thắm nhuần đó mà lần ra cái cơ mầu diệu của sự vận chuyển.

Cơ vận chuyển ngày hôm nay đang cực kỳ quan trọng đối với thời điểm động cao trào mà các con đang hằng tại, đó là cái thời kỳ Nguyên sinh, Nguyên tử đang khắn khích đối với nhau, thoáng đã thành Nguyên sinh, thoáng đả thành Nguyên tử.

Nguyên sinh, Nguyên tử nó cũng cùng chung nguồn gốc mà thôi, đó là nguồn gốc từ Nguyên lý vận hành, cùng một điểm thiêng liêng được chiết ra trong vạn pháp. Nhưng dùng cái điển đó để biến chế những điều làm lợi ích cho nhân sanh thì gọi đó là Nguyên sinh nhưng đem cái điển đó để biến ra những sự đau thương tan tóc khổ sở cho nhân sanh thì đó gọi là Nguyên tử.

Nguyên tử làm cho cơ thể bệnh hoạn từ nội thân đến ngoại thể, và chính Nguyên tử đã làm cho trái đất này phải bệnh hoạn, đau khổ.

Ai có được một tư tưởng về pháp đạo thuần nhất trong ý nghĩa Nguyên sinh thì tư tưởng đó luôn luôn trùm phủ tất cả luồng khí độc cạnh tranh Nguyên tử.

Không nên nặng lòng phân biệt giữa pháp đạo với nhau mà chẳng đặng thuần toàn trong pháp đạo. cũng như sự thanh tịnh nầy còn phân biệt với thanh tịnh khác là tâm chưa thật sự thanh tịnh.

Những sự nguy, sự biến động, sự đau thương trên cõi đời nầy cũng bởi không đem tư tưởng nầy mà biết được công việc của quá khứ, vị lai và hiện tại Nếu các con biết được quá khứ vị lai và hiện tại thì việc tu hành dễ hơn, càng dễ hơn thì sự luyện, sự cố gắng nó không xứng đáng với ngôi vị khi so sánh việc chí tâm, chí thành của các con một cách vô tư, bởi đạt được tư tưởng của mỗi mỗi nhờ thông suốt hai lý thuận chuyển và nghịch chuyển để luyện thành pháp đạo vô cùng quan trọng.

Ai là người có được phương tiện để vận chuyển pháp đạo khi mỗi các con ai cũng đều có Tam bửu để vận hành, có Tinh để luyện, có Khí để chuyển, có Thần để soi. Công cuộc vận chuyển pháp môn từ Thần cơ diệu chuyển để mong đạt thành bổn nguyện. Nhưng sự thay đổi còn do thời cuộc vẫn là nguyên nhân và phương tiện gắn liền trong tịnh luyện, để luôn thuận với lòng Trời và đồng hành với cơ Thiên mà khai minh Thần cơ trí tuệ.

Trong tất cả mọi hình thức đều là phương tiện chỉ cần sửa đổi cho phù họp trong ý nghỉ thì việc bên ngoài không làm xao động được tâm ý của mình, đây cũng là phương tiện tùy duyên. Bao ý nghĩa và phương tiện của mỗi người có khác nhau nhưng vận dụng chỗ thiền vẫn giống nhau, tâm không vẫn giống nhau, khi tìm được chỗ giống nhau là ngày đắc thành đạo quả. Nên Nguyên lý vận hành là mượn phương tiện giả của cuộc đời từ thể xác đến các phương tiện vật chất, lẫn lộn trược thanh, để lưu thanh khử trược, để vận chuyển tinh khí thần đều hòa pháp môn, và để lọc lừa, thu phục Nguyên tử chuyển thành Nguyên sinh trong cơ thể.

Mỗi nhân sanh ai cũng có Nguyên tử và Nguyên sinh trong cơ thể thì sự chuyển luyện hòa an khí chất đạt đạo tinh thuần ai cũng có khả năng đạt thành chánh quả nhưng cũng dễ sai lầm do khí chất Nguyên tử chưa thu phục đặng cũng làm mất cả căn cơ.

Sự thành tựu căn cơ nào cũng gắn liền việc vận chuyển âm dương mới đạt được sự sống, dù sự sống ở cõi vô vi hay hữu vi cũng thế. Mượn cái Khí điển bên ngoài mà chuyển cái Thần điển bên trong, mượn hơi thở bên ngoài mà làm vòng khai vận nơi bổn trình của khóa tịnh.

Các con ai cũng là người có phương tiện Tam bửu đầy đủ nhưng người thì được siêu thăng, người thì còn bị luân hồi đã làm bỏ phí đi rất nhiều thời gian. Thời gian rồi đây và bao giờ sự thành tựu đạo quả của các con có còn được như ý nguyện hay không, thì hãy so sánh, hãy xem lại ở chính mình đã làm được những gì trong thời gian qua trên bước đường đạo pháp cao cả.

Nơi đây điều quan trọng là các con phải biết cơ vận chuyển hiện tại như thế nào.

Cơ vận chuyển hiện tại là cơn sàng sảy lọc lừa tìm ra những căn cơ sứ mạng kịp thời để đồng chung gánh vác trách nhiệm của mình đối với thời điểm mà Nguyên tử đang tràn ngập khắp nơi, nên mỗi các con vận chuyển khí điển rất khó khăn khi tất cả những vòng khí ngoài trời đều pha lẫn cái khí Nguyên tử, mà tất cả cũng do con người tạo ra.

Nhưng hãy làm thế nào để kịp thời thu phục cái khí Nguyên tử, chỉ có nguồn Nguyên sinh mới đủ khả năng thu phục Nguyên tử mà thôi.

Hãy cộng lại tất cả điển lực của những người tu hành, những người luyện pháp đạo, đặc biệt là ở đất nước Việt Nam, ở miền Nam đất Việt có nhiều bậc chơn tu, hành pháp cho nên lúc nào nguồn điển sung thiên Nguyên sinh cũng luôn ứng tỏa làm cho chống chọi với khí điển Nguyên tử hiện nay rất nhiều, nhưng người làm sứ mạng thì rất ít. Muốn làm sứ mạng Nguyên sinh thu phục Nguyên tử cần có con đường vận chuyển nầy từ đầu và sự vận chuyển nầy bằng những tư cách hành nhiệm như thế nào mới đạt được.

Đây là thời kỳ Mẹ đang chuyển ẩn về cơ vô vi rất nhiều để các con tạo nên hữu vi. Điều quan trọng là tìm ra những tư cách hữu vi như thế nào mới đạt được.

Khả năng hành nhiệm từ hữu đến vô đều có đủ căn bản về chánh pháp, để làm những công việc chánh pháp vô vi sau nầy, nhất là cái thời điểm mà sự thành tựu của các con đang tin tưởng để được giao phó điều nầy.

Dù người lãnh tư cách hữu vi cũng phải được sự tín nhiệm vô vi, bằng không được sự tín nhiệm vô vi thì làm sao đủ cách hóa chuyển công việc trong kịp lúc, kịp thời, cũng như hiểu được những việc vô vi thì mới có khả năng làm trách nhiệm vô vi.

Nơi đây sự trùm phủ của nguồn điển quang, có Đài báu Nguyên sinh, có vòng Nguyên sinh khối đại, có những tư tưởng pháp môn, là những hành trang pháp đạo vô cùng cao cả quý báu mà tất cả các con là người có sứ mạng vận hành dù trãi qua lăn lộn trong cuộc đời để làm đạo, để gánh vác với cuộc đời thì các con nên hiểu rằng đây là Mẹ điểm từ ân cho các con làm được chớ không phải tự các con có khả năng làm được, bởi muôn sự vạn vật đều nằm trong luân hồi vay trả, nếu các con không thuần được cái chơn điển tự minh của mình, không đạt được chơn như hiệp tựu nơi mình thì dù cho các con có bay nhảy cở nào trong cuộc danh lợi đua chen hữu vi, rồi cũng trở về với vòng luân hồi vay trả mà thôi.

Nhưng các con làm trong sứ mạng Thiên ân, làm trong sự điều động của cơ Thiên thì các con càng làm nhiều công việc với đời, công việc với hữu vi nhưng tư tưởng thuần toàn với pháp đạo thì luôn được sự hồng ân cao cả của Thầy Mẹ điểm ban, luôn đạt được những hành trang quý báu để trở về.

Ngày nào sự thành tựu đạo quả trong mỗi các con là ngày mà các con được tách rời Mẹ ra, tách rời Thầy ra, tách rời những lời chỉ dạy hằng ngày, hằng tháng, hằng năm mà các con đã hiểu được, đã thông thấu được cái lý thâm diệu của Thiên điều, cũng như việc làm với cơ Thiên, thì mới xứng đáng là người làm sứ mạng Thiên ân.

Dù sao trong cuộc đời nầy các con có rất nhiều tình tiết hữu vi, luôn so sánh hiện tại thì thấy hữu vi nhiều hơn vô vi, nhưng người có sứ mạng đại đồng, người đang làm trách nhiệm vô vi thì lúc nào cái hữu vi cũng chỉ là phụ thuộc mà cơ Thiên, sứ mạng nhiệm hành mới là điều quan trọng, mới là ý nghĩa các con đang cần được tiến hóa, cần phát triển từng bước để trở về ngôi xưa vị cũ.

Ai là người muốn không còn luân hồi vay trả vì nghiệp thế gian thì hãy xem thể xác nầy là phụ thuộc, là cái đầy rẩy sự ô trược và ngắn ngũi vô cùng, nó là Tứ đại giả đất nước gió lửa không có gì là thiệt của mình, chỉ mượn nó trong thời gian ngắn rồi phải trả đi thì làm sao mà cố giữ cái thể nầy để làm những việc lớn cho được. Dù không muốn trả nhưng đến một thời điểm phải trả thì tất cả cũng phải buông xuôi. Cho nên công việc các con còn đang mượn cái thể nầy trần trược vô cùng, giả tạo vô cùng và ngắn ngủi vô cùng các con phải tranh thủ để làm sao cho xứng đáng là người đang mượn nó mà làm công việc cực kỳ quý báu bổn vị căn cơ, hầu trở về con đường giải thóat, để không còn luân hồi, không còn nặng nghiệp, cũng như không còn tiếp tục mượn cái thể trần trược khác trong sự nhân quả luân hồi.

Hãy tiến lên trên trên con đường pháp đạo, hãy vững bền trên lập trường hành nhiệm của mình mà Thầy Mẹ đang tin tưởng, vì còn biết bao công việc vô cùng quan trọng.

Đối với Thầy Mẹ, cơ Thiên, dù cho những con hiền nào mới bước chân vào đạo, đôi chữ kệ kinh thì cũng là người đang làm nhiệm vụ vô vi càng quan trọng đối với bản thân, đối với cơ Thiên, cũng như đối với sự vận chuyển cho luật tiến hóa chung, vì tất cả các con đều nằm trong sứ mạng để vận chuyển tiến hóa được Thầy Mẹ đặc ân trong kỳ Đại ân xá nầy.

Nếu không nhằm vào thời kỳ Đại ân xá thì dù cho các con có lập bao nhiêu công đức trong kiếp hiện tại cũng không đủ bù trừ cho những kiếp đã qua, huống chi các con đã tạo ra biết bao nghiệp lực tiền khiên trong nhiều kiếp, nhiều đời, mà kỳ Đại ân xá chỉ cần các con giác ngộ trong thời gian ngắn, bởi so với tuổi đời thì không còn cái dịp để các con tiến hóa nữa đâu. Bảy ức niên dư sau mới có lập lại kỳ Đại ân xá lần kế tiếp đó các con.

Hãy tin tưởng vào huyền cơ linh diệu của Thầy Mẹ; Hãy tập trung vào con đường Giác huệ siêu linh làm hành trang đạo pháp; Hãy thi đua lập công bồi đức vì mục đích đại đồng; và hãy làm những công việc cho đạo, cho đời tức đã làm cho chính mình rồi.

Từ đây các con phải cố gắn lo công việc, tuy công việc mỗi người khác nhau, người thì bương trãi sự đời, người thì đảm đương việc đạo, người thì đời đạo lo toan, bên cạnh tuy không còn sự gắn liền với huyền cơ diệu bút, với cơ Thiên, với hồng ân Tứ Huệ, nhưng lúc nào cũng có Tứ Huệ, Siêu Thiên trong các con để luôn nhắc nhở các con bước đi vững vàng. Khi các con luôn vững tinh thần, luôn gìn chữ đạo, tâm đạo luôn liền lạc không để cho bị đứt khoảng.

Tuyệt vời thay! Dù trãi bao công việc nhưng các con cũng nắm giữ được ý thức chung con Hồng cháu Lạc, có một điều luôn gắn liền với tâm thức, thuận cùng sự việc như gắn liền trong tình thương yêu cao cả của Từ Mẫu.

Nơi đây còn nhiều điều các con đang được gìn giữ mà làm công việc đặc biệt về pháp tu. Tuy nhiên từ khi đảm đương nhiều nơi thì nơi nào cũng có những khó khăn riêng, nhưng đó là phương tiện tùy duyên hay gọi là phương pháp diệu dụng để các con rèn luyện bản thân, tâm hồn và ý chí, thì dù các con ở nơi nào cũng có Thầy Mẹ, cũng có cơ Thiên khi tâm hồn các con luôn dâng hiến cho đại đồng, cho Nguyên lý và ngày tháng rồi cũng trôi qua cũng như qua cơn mưa trời lại sáng.

Những sự khảo thí nhiều khi nó nhồi dập triền miên trên quả đất nầy, hành tinh nầy, đất nước nầy, sự thử thách, sự hy sinh và điều thanh lọc để luôn luôn được thăng tiến đó cũng là quy luật để chỉnh trang kịp thời trong những việc sắp tới thì cần phải trùm phủ nhiều hơn bằng hồng ân từ lành, bằng khí điển Nguyên sinh để kịp thời ngăn chặn những khí Nguyên tử độc hại đang hoành hành các con khắp mọi nơi, nên trong thời điểm vận chuyển chung, nguồn siêu điển cũng không thể điểm cá nhân cho từng Căn cơ sứ mạng mà việc điểm ân rất hạn chế cũng như sự chờ đợi hôm nay, rồi ba năm sau, rồi năm năm tới các con mới có được hồng ân nhuận tải một lần để được nghe lời dạy bằng Siêu Thiên truyền ban, nhắc nhở, đặc biệt về pháp đạo, về sự kiểm tâm.

Những người có gắn liền với Sứ mạng đại đồng nay thọ hồng ân được nhắc nhở đôi điều. cũng như nơi đây Thiên Đại là người trãi qua những khóa tịnh 81 ngày, gắn liền với con đường pháp môn nên cũng được hồng ân. Tuy nhiên trước đó cũng do nghiệp thân, nghiệp bệnh phải trả, nên thời gian sau vì thân bệnh làm cho không được giữ gìn pháp đạo liên tục. Ngày liểu đạo cũng là ngày được hồng ân trả dứt nghiệp thân và cũng được gia đình trợ duyên gắn liền với con đường cầu siêu cứu độ, hộ điển trợ duyên, cho nên vong linh được tiếp tục hành luyện pháp đạo vô vi ở cõi vô vi, khi đến Thất cửu chi tuần thì cũng được hồng ân cao cả đắc vị là Nhiên Đại Kim Tiên.

Bao nhiêu ngày hồng ân về Kim Tiên, Tiên Nữ, Thánh Nữ, Thần Nữ hay Chơn Thần trông chờ được báo tin khi có dịp liên quan gắn liền với pháp môn của Đại đồng.

Và hôm nay chỉ nhắc lại đôi điều về công việc của các con làm với trách nhiệm của mình từ hữu vi gắn liền với vô vi, gắn liền với pháp đạo.

Cũng chính pháp đạo đã đưa các con tiến lên từng bước lập nên hành trang thực hiện hữu vi.

Và hôm nay cũng là một hồng ân cao cả Từ Nhật Trường được ân ban Thiên danh là Thiên Nhiên Nhật, Nguyễn Thành Nới được ban Thiên danh là Thiên Nhiên Linh. Đây là những điểm ân điển hình.

Còn rất nhiều người được điểm ân nhưng thời gian và thời điểm chỉ điển hình mà thôi.

Nơi đây còn một điều gắn liền với tinh thần công quả có ý nghĩa cứu độ Cửu Huyền Thất Tổ rất lớn cũng như sự vận chuyển để thâu phục khí điển Nguyên tử, đó là thời điểm các cơ pháp đạo vận chuyển đại đồng, và nơi đây cũng chính là cơ vận chuyển đại đồng, là cái nôi khai sinh, Sự thuần nhất, cũng như vòng chuyển pháp.

Vậy Thiên Nhiên Ân, Thiên Nhiên Khai triển khai về tinh thần công quả Trụ phướn linh. Tinh thần nầy càng đạt được ý nghĩa huyền cơ do phần linh diệu Từ ân điểm chuyển.

Từ Tôn Kim Mẫu từ giả các con nam nữ.           Thăng./.

Home Thư viện 1 HKPM THUẬN ( Đức Kim Mẩu dạy )