NGỌC KINH SẤM PHÁP 3

   

NGỌC KINH SẤM PHÁP

( ĐỆ TAM )

ĐỨC NGÔI HAI GIÁO CHỦ

Huyền linh điển vần xoay cao cả

Khắp nơi nơi Chuyển hóa tựu tề

Trong đàn xoay chuyển hiệp về

Cho hay Đạo Pháp lời thề ngàn xưa

Khi vầng điển đã chưa hiệp định

Thì còn lo chấn chỉnh muôn nơi

Điển lành là để sáng soi

Trong tình tạo hóa con người hôm nay

Đâu cũng có vạn loài muôn sự

Đâu cũng là danh dự thành công

Vì đây là một kiếp thông

Vì đây là chỗ Đại Đồng Cứu Dân

Tầm cho rạng nguyên nhân Khí Điển

Ánh Thuần Dương khai triển minh thông

Ai ai đều được nằm lòng

Cái cơ huyền pháp ở trong Tâm Điền

Xoay lại đi nối liền từ thuở

Cho biết rằng sáng tợ kim cương

Ngàn xa diệu viễn minh tường

Lập thành rồi cũng muôn phần huệ khai

Nguyên căn ơi! Dạn dày Đạo lý

Ráng bền tâm kiên chí hiệp hòa

Tinh thần soi rọi cao xa

Tường vân chiếu hiện Kim tòa chuyển trao

Nơi tâm pháp làu làu cũng bởi

Nguồn gốc đây chẳng nói xa hơn

Vì nghe ánh điển chập chờn

Chung quy rồi lại nào hơn chỉ vì

Trong thời lai kịp kỳ khai chuyển

Để hoàn thành ngự diễn Long Hoa

Làm xong ý nghĩa Kim tòa

Đặt mình yếu nhiệm đâu là hồng ân

Vì thời gian xoay vần chuyển tứ

Khá minh tường quá khứ vị lai

Điển linh là của Mẹ Thầy

Chiết thân từ thuở khối nầy hồng mông

Rồi vận chuyển trong vòng huyền biến

Để lập thành cơ chuyển pháp luân

Làm sao cho rạng mấy từng

Đắc thành quả vị một vừng sáng chan

Khối điển Thiên thêm càng minh định

Lập hoàn thành ý lịnh Thiên ân

Vì đây là Đại Phong Thần

Vì đây là chính cơ trần điểm chung

Trong Khối Đại trùng trùng điệp điệp

Hóa bao nhiêu sự việc địa cầu

Hằng sa thế giới đâu đâu

Cũng vì khối điển một bầu chiếu ra

Thần Điển đó chính là bảng tựu

Để tạo thành hội đủ kim liên

Rồi đây cũng được gắn liền

Tạo thành bảng vị Kim Tiên của hồn

Quyết lập công bảo tồn Thánh Thể

Quyết làm sao không trễ trường thi

Trường thi đại điểm khoa kỳ

Minh trình lý pháp chẳng thì sai cơ

Vì lý pháp từng giờ chiếu tỏa

Thì muôn trùng hiển hóa tinh anh

Sáng soi nơi tấc dạ thành

Cũng vì tâm huyết vận hành chuyển luân

Sự luân chuyển vô cùng mầu diệu

Không có chi cạn hiểu nơi nào

Nếu dùng thần điển sáng sao

Mà không vận chuyển, khiếu làu đặng đâu?

Từ chuyển ấy làu làu một cõi

Khi nhìn qua sáng chói tập trung

Nhưng mà trong đó vô cùng

Bao nhiêu vận chuyển tập trung điển nầy

Ai cũng có Mẹ Thầy ân điển

Thì tự mình rèn luyện bổn ngôi

Làm sao cho được rạng ngời

Làm sao cho được kịp thời tuệ quang?

Nhiếp thọ quang vào hàng tinh tử

Mới thấy mình đang ngự Đài Cao

Chuyển luân, luân chuyển sáng làu

Nhiếp cung, thọ Pháp ngày sau đắc thành

Bởi ân Thiên sẵn dành từ thuở

Mà bao người có ở vị ngôi

Vị ngôi là bổn của Trời

Biến ra muôn cõi cho đời chuyển luân

Vậy phải biết vô cùng mầu diệu

Vậy phải hay mật hiệu Kim Đài

Đâu là kết hợp thánh thai

Đâu là trường nhựt dạn dày hòa chung

Sự hòa hợp trùng trùng huyền diệu

Cũng chẳng qua linh hiệu tại tâm

Tâm trung bất động siêu phàm

Nhưng mà vận chuyển muôn ngàn điểm quy

Nguồn gốc đó động thì nơi tịnh

Tịnh chính là ý định Thuần Dương

Thuần dương lừa lọc con đường

Bốn ngôi căn vị soi tường viên minh

Người có tu hành trình mới rõ

Người không tu nào có biết chi

Biết rằng đây một trường thi

Biết rằng đây hội,Tổng Quy Sĩ Đài

Lập thành công trong ngày điểm pháp

Rồi xoay thành mà ráp nên cơ

Đường đi không trễ thời giờ

Tại sao lại phải chần chờ thêm công

Xa chuyến đi lọt vòng đau khổ

Khổ đau vì muôn thuở còn xa

Mà không kịp trở về tòa

Trở về bổn vị chính là Khối Thiên

Nơi bổn gốc nguơn điền là chỗ

Cho tạo thành cái thuở ngày xưa

Lòng thành mới thấy Thượng Thừa

Tập trung thần trí say sưa Đạo mầu

Huyền diệu thay từ đầu đến cuối

Cho biết rằng một buổi hồng ân

Tự nhiên thấy được xuất thần

Có chi mà phải phân vân thời kỳ

Dù thấy được huyền vi hay chẳng

Cũng ở nơi phẳng lặng tâm hồn

Bởi vì vận chuyển thiệt hơn

Chuyển trong pháp tịnh chẳng còn chi thêm

Sự vận chuyển êm đềm cao quý

Tường bổn duyên ngôi vị hòa minh

Sáng trong rồi lại trụ hình

Minh minh hiển hóa tâm thành Như Lai

Đường hướng chung anh tài gìn Đạo

Càng sáng ra hoài bảo vô song

Đạo khai, Pháp chuyển hòa đồng

Không phân màu sắc tổ tông nguơn điền

Bởi nguồn cội tâm thiền có một

Bởi đường đi chủ cốt thành danh

Đó là danh phẩm Đạo lành

Đó là danh dự khi thành Kim Thân

Kim Thân đó không phân màu sắc

Bởi sắc màu nào chắc chi đâu?

Không màu, không sắc làu làu

Tự nhiên thấy được sắc màu Tiên danh

Nào có biết ngọn ngành hay chẳng

Phật, Pháp, Tăng hàn gắn một thôi

Nào đâu có khác chi thời

Bởi là bổn thệ của người gần thay

Gần ở chỗ tựu đài Kim Khuyết

Gần ở nơi công việc trụ hình

Làm cho thấy rõ Cung Đình

Làm cho hiệp tựu Pháp Sinh về Thầy

Kìa vầng điển hôm nay hiển hiện

Từ nơi đây vận chuyển Huỳnh Đình

Việt Nam màu sáng muôn nghìn

Tựu trung khiếu điển anh linh nhiếp hòa

Bởi Đại Đường xét ra từng khoảng

Cũng là trong muôn đoạn bày minh

Châu thân của một thể hình

Đại Châu Thân của muôn nghìn khối quang

Nhìn khối quang thêm càng cao quí

Mà nào ai có nghĩ ra không

Nghĩ về diệu vợi chờ trông

Con đường ánh sáng Đại Đồng khắp nơi

Ai cũng có bầu trời to rộng

Ai cũng nghe lồng lộng khuôn viên

Tự mình làm chủ nguơn điền

Tự mình hòa lại khối thiên của mình

Rồi tự chuyển muôn nghìn vầng điển

Để kết thành thực hiện điều hòa

Gom thành hảo hiệp Tiên gia

Minh tường kiến hội Đạo là thế ni

Tường bản cội trong khi hành Đạo

Mới kết thành hoài bảo tinh vi

Bởi trong linh điển dự kỳ

Âm Dương hòa hợp xuất thì anh linh

Trường đại hội thi đình, thi tướng

Sắp lại rồi liệu lượng phân công

Phân ra những việc khai thông

Cho người biết được lập công tựu tề

Cùng nhau lo lời thề ngày trước

Khi tìm ra nguồn nước thanh trong

Tìm ra ánh sáng Đại Đồng

Tìm ra căn bổn ở trong điển lành

Khối điển đó màu xanh hòa hợp

Khí điển nầy từng lớp khuôn viên

Lọc ra cũng tại nguơn điền

Minh minh sáng tỏ Khôn Kiền giao phân

Ngày tháng qua tuy còn lưỡng lự

Rồi quẩn quanh cái chữ luân hồi

Làm cho bao sự kiếp đời

Cũng vì chưa rõ sự thời mượn danh

Chỉ tạm mượn mà thành mới đúng

Để không còn phải mượn nhiều thêm

Làm sao ý nghĩa được tìm

Làm sao đoạt được huyền nhiên cung Trời?

Cung Trời đó ở nơi huyền pháp

Tiểu Châu Thiên ta ráp lại thành

Hôm nay sáng tỏ thịnh hành

Ngày mai kết lại màu xanh Đại Đồng

Sự Tổng Quy gieo trồng lý pháp

Lý pháp là ta ráp mầu siêu

Để hầu biết được ít nhiều

Bên trong ý nghĩa cao siêu của Thầy

Huyền diệu thay giờ này đã hiện

Biết bao nhiêu linh điển sáng trong

Tường tri căn cội Hoa Long

Minh trình pháp thọ chớ không sai vời

Nay Đệ Tam Kinh Trời Sấm Pháp

Thầy đã ban cho các con hiền

Gắng tâm hành Đạo kết liên

Hòa đồng khối điển Siêu Thiên của Thầy

Để minh định cho ngày thi hội

Trường thi nầy chẳng đợi chờ thêm

                                                      Mà lo cho được êm đềm

Tinh thần đạo đức rạng niềm yếu chương

Vì cơ cuộc xoay đường chuyển lối

Cũng không bằng thúc hối tầm Tiên

Tầm sao cho trúng chữ Kiền

Tầm sao cho đúng Khuôn Viên kết thành

Màu sắc Đạo thiên thanh rực rỡ

Huyền diệu thay từ chỗ giao phân

Phân ra mà biết tầm nhân

Tự nhiên thấy được tinh thần sáng soi

Rồi lần lượt cung Trời thượng hạ

Cũng thảy đều có cả không gian

Nơi nào dày đặc lớp màn

Nhưng mà trong đó không gian thiếu gì

Bởi nhìn thấy huyền vi chẳng tưởng

Mà tưởng rằng ảnh hưởng thế nhân

Cho nên chẳng biết căn phần

Cho nên chỉ biết sự gần mà thôi

Đạo không thể chia đôi hai ngã

Dù thể linh cao cả điều hành

Đạo là soi sáng tâm thành

Bổn tâm là chỗ tinh anh của Trời

Lập lại đi khắp nơi điều động

Cho biết rằng khoảng trống nơi đây

Đó là cái khoảng rồng mây

Tựu tề chung cuộc xum vầy anh nhi

Người biết Đạo kiên trì quày quả

Biết Đạo rồi phải trả nghiệp nhân

Trả vay, vay trả đang cần

Trả là biết tựu bản chân của mình

Vì cái khoảng siêu linh trọng đại

Mà chẳng lo thiệt hại cho người

Biết bao nhiêu việc trên đời

Chỉ vì quá cảnh lâm thời Giả Chân

Sự Giả Chân chưa cần chi lắm

Mà chỉ cần gói gắm sự trọng ni

Làm sao cho được huyền vi

Ở trong cái chẳng có: thì Tuệ Quang

Đuốc Tuệ Quang hàng hàng, lớp lớp

Nhưng không bằng một chóp Vô Thông

Vô Thông sáng rực màu hồng

Không bằng sự chuyển để Thông Điển lành

Thông Điển lành tập thành xoay chuyển

Cũng không bằng Linh Điển Không Gian

Không Gian tuy rộng đại tràng

Nhưng mà trong đó vạn hàng Tử Linh

Tuy Tử Linh muôn nghìn mầu diệu

Nhưng không bằng Mật Hiệu Hồng Ân

Đó là ý nghĩa Xuất Thần

Đó là tựu lại, bảng Chân Không nầy

Hởi các con! tìm Thầy học Đạo

                                             Thì cần lo chu đáo dạn dày

Tinh thần khai mở hôm nay

Mở tâm, mở khiếu không ngoài Khối Linh

Vì Khối Linh vô hình vạn đại

Vì Khối Linh chẳng phải bóng hình

Mà là trong sự anh linh

Mà là trong sự vô hình hóa ra

Đời có sự, Đạo là vô sự

Đời có danh từ ngữ của Đời

Nhưng mà Đạo rất thảnh thơi

Bởi không lập vị như người tưởng ra

Chỉ mở tâm thì là ngoài rộng

Chỉ Định Thiền viên hống đều thâu

Người đi phải biết đi đâu

Đi là đi đến nhịp cầu không trung

Khơi niềm cảm vô cùng hiển hóa

Gợi niềm tin cao cả phi phong

Trong khi từng lớp, từng dòng

Hướng về cái chỗ Đại Đồng Cứu Dân

Ngời tỏa ra tinh thần hiến trọn

Cho biết rằng vén gọn kiếp nhân

Không ham chi cõi phong trần

Vì phong trần ấy có cần đến chăng?

Người xa xưa tầm phăng vạn cội

Còn hiện giờ tháo cổi nghiệp khiên

Làm cho đúng với chơn truyền

Đâu là hiển hóa tâm thiền minh khai

Dạy cho chung anh tài hiền sĩ

Dạy cho người biết nghĩ điều chơn

Dạy người không thể chập chờn

Trong khi hiển hóa thâm ân khắp cùng

Còn nghe như lạnh lùng tâm thức

Cũng chỉ làm bực tức mà thôi

Không nghe, không thể nói lời

Nói nghe cũng chẳng là người biết phân

Phải biết phant tinh thần mới sáng

Phải biết mình sao đáng danh mình

Bởi từ trên ở Huyền Linh

Thông Thiên, Diệu Pháp kết tinh mà thành

Đạo tuy hai nhưng hành có một

Luật Âm Dương cũng tột cực đồ

Minh trình yếu lý tàng thơ

Luận ra cho được ngày giờ tập trung

Nói tập trung vô cùng cần thiết

Nhưng ngày giờ phải biết tính sao

Đạo cao không thể đề cao

Ngày giờ không có trước sau điều gì

Bởi trước sau hoặc thì phân tách

Thì ngày giờ động mạch hoàn không

Không là ở chỗ lục thông

Không là ở chỗ gánh gồng đỡ nâng

Người thương nhau tinh thần rộng mở

Là biết tìm cái chỗ hư linh

Hư linh không tướng, không hình

Không hư, không thiệt, không tin, không ngờ

Đường hướng đó phải chờ, phải đợi

Phải luận suy, phải tới kịp thuyền

Thuyền đi chuyến chót kỳ duyên

Lại chiều tà xế bóng thiên cả rồi

Hởi các con Đạo, Đời hòa hợp

Vì Đạo, Đời cũng rốt hoàn không

Không là hợp lại mênh mông

Hiệp chung mới thấy Tiên Rồng cội nguyên

Đạo mà chưa hiệp duyên đời ấy

Thì chưa thành Đạo đấy nghe con

Tách rời Đời chẳng vuông tròn

Hợp Đời mới thấy các con hoàn hình

Hoàn hình ấy là tin con được

Hoàn hình đây là trước nguơn điền

Hoàn hình con được tác Tiên

Hoàn hình tạo Phật cao nhiên Chơn Đài

Nhưng hình đây không ngoài tượng gỗ

Nhưng hình đây là chỗ đặc ân

Hình đây là chỗ xuất thần

Chớ không có phải lộ chân điển hình

Nhìn mênh mông con nhìn chẳng rõ

Bởi mịch mùng cái có xa xăm

Con nhìn trở lại nơi tâm

Tự nhiên thấy được xa xăm mà gần

Bởi các con tựu thần, nhập khí

Bởi các con biết quí nguồn tinh

Tinh, thần, khí hiệp nơi mình

Một bầu không khí anh linh sáng ngời

Hởi các con! Đạo, Đời hòa hiệp

Hiệp đàng rồi công việc rất cao

Thì con phải biết làm sao

Xuôi chiều thuận nước mà vào, mà ra

Đó là chỗ cao xa xuất nhập

Đó là nơi ngăn nắp kết thành

Kết thành mới thấy màu xanh

Kết thành mới thấy tinh anh tựu hình

Bởi các con vô tình quá đổi

Chẳng biết làm tháo cõi nghiệp nhân

Thì làm sao được xuất thần

Mến ham vật chất phải gần cảnh xa

Xa không phải con qua thuyền giác

Xa là con vào các chỗ gần

Xa gần con vội phân vân

Hiệp chung con thấy tạo phần chơn như

Hởi các con! Thuyền từ cập bến

Mà con còn chờ lệnh nào thêm?

Lệnh Thầy ban xuống êm đềm

Không tin con lại muốn chêm lịnh người

Lịnh người chẳng dung từ một lẽ

Quỷ vô thường bắt rẽ việc làm

Thì con lại chẳng trách than

Không chần chờ dẫu nửa đàng, nửa giây

Vậy con quý lệnh Thầy đâu hởi!

Hởi các con tìm tới vị lành

Vì đây là chỗ tinh anh

Vì đây là chỗ hiệp thành chơn dương

Nếu luận ra con tường chưa đủ

Phải luận vào con tựu mới thông

Luận vào con biết Đại Đồng

Luận ra con biết sự trong, sự ngoài

Tường anh nhi đơn đoài kết thống

Chuyển thành duyên khoảng rộng nầy đây

Hởi con tin tưởng nơi Thầy

Lòng con dâng hiến tỏ bày huyền vi

Đời chỉ có sầu bi đau khổ

Mà chen nhau làm chỗ sát sanh

Có chi mà mến mộ đành

Bao nhiêu nghiệp khổ sát sanh càng nhiều

Càng sát sanh càng liều thuốc độc

Để tự mình hoàn ngọc ra khơi

Chìm sâu đáy biển con ơi

Làm sao trăm kiếp vạn đời tìm ra

Rồi lại thấy hoàng gia thê thảm

Tưởng Phụ Từ lòng cảm động thêm

Nhưng rồi trong cảnh êm đềm

Con ơi! Vẫn được cao nhiên độ hồn

Đại ân xá bảo tồn mới được

Con gắng tậm thông thuộc huyền vi

Xong rồi con đạt nhiệm kỳ

Hồng ân chuyển tứ nhớ về nghe con!

Sự chuyển luân không còn xa nữa

Hiệp vào tâm con hứa đi con

Thầy không muốn thấy trẻ còn

Chịu điều đau khổ nặng đòn ngục oan

Con đâu phải trăm ngàn sự khổ

Con đâu là ở chỗ tù giam

Mà con đành chịu hoang mang

Con Thầy, con Mẹ phải làm Phẩm Nguyên

Đời của con từ niên hiệu ấy

Thuở Hồng Mong con thấy hay không?

Con là ở chỗ lục thông

Rạng ngời ánh tỏa màu hồng kim chuyên

Con kết lại tự nhiên hòa hợp

Để chuyển thành màn lớp Kim thân

Xoay đi chuyển lại cũng gần

Không còn mang lấy nghiệp nhân đọa đày

Nghiệp sát sanh làm thay đổi lại

Để con còn tồn tại ngàn sau

Sát sanh bề thế phong trào

Không bằng sát hại một màu điển dương

Điển của con phi thường biết mấy

Càng luyện trau càng thấy sáng ngần

Đó là con luyện kim Thân

Đó là con quí Nguơn Thần Phật Tiên

Sự chuyển hòa hiệp liên thành tựu

Đó là ngày gìn giữ thâm công

Ngày nay tuy thấy Hoa Long

Chuyển xoay tứ hướng nơi lòng con chưa?

Làm sao bước Thượng Thừa đều khắp

Thì tự nhiên ngăn nắp Đạo, Đời

Không còn phân biệt ra khơi

Tự nhiên con thấy bầu trời thuần dương

Đời hay Đạo hãn tường chung khối

Con luận tìm thúc hối nhanh bươn

Không nên phân biệt cơ trường

Mà nên hiệp để âm dương kết thành

Đạo vào Đời tinh anh biết mấy

Đời Đạo chung mới thấy huy hoàng

Sanh ra có lớp có màn

Tình người tình Đạo gian nan chữ tình

Thân phận con muôn nghìn đau khổ

Cũng tại con ở chỗ lòng thương

Lòng con kết quả Âm Dương

Nếu không kết quả nào tường chi đây

Bởi từ quả mới rày hằng tựu

Đồng lòng con đầy đủ cho nhiều

Biết bao nhiêu chuyện mục tiêu

Tập trung nhứt lý là điều kết tinh

Sự chuyển động muôn nghìn cao cả

Gắng lên còn hòa nhã thêm tình

Con ơi! Rồi một ánh huỳnh

Cũng làm nên chỗ Cung đình Tuệ quang

Xong từ thuở Đạo tràng nhứt lý

Hởi các con ngôi vị là đâu?

Tìm trong cái cảnh trần lao

Làm sao thấy được sáng làu hởi con?

Nhưng tầm ra không còn hơn nữa

Bởi trần lao con hứa đi tìm

Tự nhiêu con biết khêu tim

Nguồn tìm Đạo Pháp êm đềm chói chan

Tìm cho được muôn ngàn huyền nhiệm

Chỗ trần lao là điểm phi thường

Con ơi! Dầu dãi phong sương

Chính là phương tiện tạo đường đại công

Chớ con tìm trong vòng an phận

Chớ con tìm ở chốn thanh danh

Làm sao con thấy Đạo thành

Làm sao con thấy hạnh lành hiển linh

Rồi các con Cung đình quên mất

Rồi các con không cất phần chơn

Chơn là chơn điển của hồn

Chơn là cái chỗ nghĩa nhơn Đạo Thầy

Nếu các con tin rày huyền diệu

Thì tự mình mở khiếu được rồi

Nếu con chẳng biết vâng lời

Là con chưa thể rạng ngời minh khai

Sự tin tưởng không ngoài tâm tịnh

Tin tưởng là con định được tâm

Tưởng dầu dâng hiến cả trăm

Tinh thần lạc hướng là lầm nghe con!

Tưởng không ngoài vòng tròn hiện hữu

Mà tuồng là con tựu chơn dương

Tưởng là con biết đo lường

Tưởng là con biết lập trường bản thân

Vì bản thân con cần tạm mượn

Để luyện thành hiệp chưởng thánh thai

Song song cũng bởi nơi nầy

Ai người thấu rõ anh tài minh chương?

Đời các con trăm đường gian khổ

Chính khổ là cái chỗ hân hoan

Khổ là con biết vào hàng

Con càng mừng thấy đời càng khổ đau

Đạo pháp khai phong trào lại ẩn

Đời là điều chuyển vận Đạo khai

Đời khai Đạo ẩn như vầy

Tự nhiên hóa chuyển ẩn khai sự tình

Nguồn tin con chưa nhìn, chưa thấy

Nhìn bề ngoài hiểu lấy bề ngoài

Nhìn trong tâm ý sáng khai

Đó là con biết lập đài vinh quang

Nhìn bên trong con càng hiểu rõ

Nhưng cái nhìn phải tỏ ra nhìn

Nhìn mà con thấy sự tình

Là con chưa thấy niềm tin của Thầy

Đạo không thể dạn dày là đủ

Mà Đạo lo hội tựu toàn nhiên

Đạo lo thành tạo bổn duyên

Các con mới rõ căn nguyên đủ đầy

Trong thời gian như vầy định lập

Đã được phần chỉnh sắp huyền nhiên

Bao nhiêu ý nghĩa cao truyền

Tinh, thần, khí, hiệp, thống viên kết thành

Trong khi đó vận hành cho đúng

Thì tự nhiên hữu dụng đơn đài

Lập thành kim đảnh không sai

Rực là màu sáng chẳng ai tỏ lòng

Tại sao con đèo bồng quá đổi

Cuộc đời nầy con vội ham chi

Con tu con muốn kịp kỳ

Kịp kỳ đâu phải con đi quá chừng

Đi trong đi con mừng biết mấy

Đi trong điều Đạo lại dần dừ

Chỉ là buồn thảm thêm dư

Cho lòng con chẳng đáp từ nghe con!

Khổ lại khổ, đời con nhiều khổ

Sự tinh vi là chỗ khổ sầu

Tìm trong cái khổ, cái đau

Tự nhiên con thấy một màu niềm tin

Vui là chỗ trau gìn đức hạnh

Vui là con thấy tánh, thấy tâm

Biển mê tuy khổ suy tầm

Nhưng mê là giác, phúc âm Thầy truyền

Đời của con gắn liền nhiều kiếp

Đến kiếp nầy công việc phải xong

Không còn luyến nghĩ xa trông

Thầy chờ, Mẹ đợi, con mong thêm gì?

Tạo ra con thời kỳ vận chuyển

Đường hướng chung con luyện tu hành

Để con sẽ được hoàn thành

Chơn như Bí chỉ tinh anh gắn vào

Nay Thầy lập biết bao huyền phép

Để các con chung ghép tựu hình

Đạo Thầy đâu cũng anh linh

Vô Vi Tối Thượng, Thầy tin con tường

Thầy chiếu ra trăm đường pháp tịnh

Nhưng sau nầy chấn chỉnh Tổng Quy

Cùng chung một khối Đạo kỳ

Để con thấy được những gì chân không

Ngời tỏa ra Đại Đồng một khối

Phân biệt chi con hối thúc nhanh

Làm sao cho được tinh anh

Làm sao cho được tựu thành điển dương

Là con biết phi thường hiển lộ

Lộ chơn như tìm chỗ mà khai

Khai ra con thấy bề ngoài

Bề ngoài con thấy tạo Đài bên trong

Soi sáng ra tấm lòng rộng mở

Hãy bừng lên ở chỗ đại công

Ngời khơi một cảnh ngoài trong

Lập thành duyên Đạo không mong chi nhiều

Muốn Đạo khai con liền bế hẳn

Bế huyền môn con đặng khai thông

Khai thông ở khiếu Đại Đồng

Còn như con tiếc ở vòng huyền môn

Thì tự nhiên chơn hồn phải xuống

Thì làm sao không uổng đâu con

Sự tu cố khá lo tròn

Đường duyên con nghĩ phải còn xét xem

Tình huống ấy như đèn đã lụn

Phải thêm dầu cho đúng chất dầu

Ngày nào con chẳng đi đâu

Là con biết tựu một bầu kim đơn

Ngời tỏa ra đâu sờn kết tựu

Tựu nơi thân Tam Bửu của mình

Đó là gom đủ huyền linh

Một bầu Trời Đất nhựt tinh nguyệt đài

Sáng ngời thay anh tài minh kính

Xét lại đi con tính hơi xa

Ngày con còn ở tại gia

Thì con phải biết nay là tạm thân

Trong thời gian tinh thần mẫn đạt

Hòa nhau lo, trong các hành trình

Nay con thành lập chơn tinh

Nay con kết hợp màu huỳnh khí Thiên

Rồi con được thành Tiên, thành Phật

Cũng tạo nhiều bản chất do đời

Đời là cứu rỗi Đạo Trời

Đời là màu sáng của người biết tu

Con đã biết rừng nhu biển Thánh

Mà sao không chấp cánh tìm rừng

Sao không biết liệu có chừng

Đi đâu quanh quẩn con từng cảnh chi?

Rừng là chỗ huyền vi bí hiểm

Còn núi cao là điểm tâm thanh

Con ơi! Tìm kiếm chi đành

Cho vòng hư tỏa con thành không con?

Thầy đã lập cung son bệ ngọc

Thầy đã phần con học thành câu

Nhìn con Thầy chẳng chờ lâu

Đợi con quày quả ngọc lầu thưởng ban

Phần thưởng kia muôn ngàn quí trọng

Đã bao ngày dù lộng thế nhân

Con ham cho việc thế trần

Rồi con quên mất những phần Thầy tin

Nay cũng có trăm nghìn sự việc

Thì ngày mai con biết ra sao

Làm sao con được về trào

Làm sao con được dự vào cảnh thanh?

Cho con hay Đạo thành hay chẳng

Cũng do lòng phẳng lặng của con

Hiện trong cái tịnh là tròn

Hiện trong cái động là còn thế gian

Vọng tâm thì muôn ngàn biển động

Động tâm là khoảng trống chẳng còn

Thì vòng hư tỏa cung son

Mịt mờ khối điển con còn thấy đâu

Nhìn cho kỹ cao sâu biết mấy

Bởi hào quang con đấy nghe con

Một màu chiếu tỏa cung son

Ngày nay con giữ, con còn ở đây

Chừng nào con về Thầy dâng nạp

Bảo rằng đây hòa hạp chơn hồn

Con ơi! Biết liệu bảo tồn

Làm cho đúng với thiền môn Đạo Thầy

Cửa thiền môn của Thầy con biết

Chính đó là khẩu thiệt của con

Vận ra muôn sự vuông tròn

Tinh vi huyền ảo mới còn lập nên

Rồi lại thấy con bền hay chẳng

Lời tâm thơ Thầy dặn sau cùng

Đó là con biết hiệp chung

Để hầu vận chuyển một vùng hư linh

Đó là con biết tin lời dạy

Đó là con trở lại vị ngôi

Hư linh không phải của đời

Cũng không của Đạo, của Trời chi chi

Mà hư linh của thìu cá thể

Tự nơi con đặt để hoàn thành

Quyền con nhiếp thọ hay đành

Làm xong yếu lý con thành bổn ngôi

Con có quyền trau dồi cho sáng

Cũng có quyền che áng cho mờ

Con là tất cả bài thơ

Tinh thần Đạo pháp trong giờ nầy đây

Giờ hiển linh của Thầy, của Đạo

Của muôn người để tạo ra công

Bao nhiêu ý nghĩa Đại Đồng

Thầy đây đã luận con không hiểu à!

Chữ Đại Đồng lập ra là để

Trong Sĩ Nguyên không trễ dự trường

Đại Đồng là chỗ thuần dương

Đại Đồng là chỗ soi đường hư linh

Không phân biệt bóng hình màu sắc

Cũng chẳng phân nguyên tắc hành trình

Đó là con biết kết tinh

Đó là con biết vận thanh trược rồi

Trược trong thanh, trược rồi mới quí

Thanh trược đều tự nghĩ ra thôi

Tìm trong thanh trược con ơi!

Thanh nầy là chỗ tuyệt vời báu châu

Trược có thanh, thanh hầu có trược

Tự con tìm con được lọc ra

Lọc rồi cảm hóa sâu xa

Phục nguyên là đó, Chương tòa là đây

Lời Thầy giảng giờ nầy rất quí

Hãy tìm ra con chỉ cho chung

Người tu có chí đại hùng

Biết lo lèo lái bão bùng sông mê

Chỗ sông mê là bề vọng động

Chỗ sông mê con rộng lòng phân

Thì con thấy rõ nguyên nhân

Bởi tam xa lộ, cung Trần, cung Tiên

Thay vào đây năng tìm cứu cánh

Thay vào đây giữ hạnh dung hòa

Nguồn tin thấy rõ sâu xa

Nhìn thân cần phải xét qua Tam Đài

Lập Tam Đài không ngoài chuyển pháp

Lập Tam Đài con ráp Kim Thân

Xoay đi để xuất tựu Thần

Tựu mà không xuất do nhân chẳng tròn

Nếu xuất ra không còn hiệp tựu

Thì cũng không đầy đủ bao giờ

Lời châu con biết tôn thờ

Tôn thờ là chỗ kịp giờ lý chơn

Chỗ lý chơn là tâm con đó

Là Khối Thiên chỉ có màu không

Khối nầy là chỗ Đại Đồng

Khối nầy là chỗ Hoa Long Đạo thành

Hội Long Hoa con hành hay chẳng?

Long Hoa là con đặng kết tinh

Long Hoa ở tại Cung Đình

Long Hoa khiếu giác tạo thành sáng ra

Con tìm hội Long Hoa chuyển lập

Mà trông chờ từng chập sự tình

Thì làm sao thấy niềm tin

Thì làm sao được chuyển hình ra công

Thầy đã dạy Hoa Long Đại Hội

Nhìn tuổi đời con hối thúc thân

Đời con sống được bao phần

Trải bao gian khổ tảo tần nhiều hơn

Rồi xét lại chỉ còn bao nữa

Mà chẳng lo, chẳng hứa, chẳng hành

Làm sao con được hoàn thành

Ôi thôi! Bí quyết con hành ở đâu?

Thầy dạy con thương sầu đau khổ

Chính Thầy đây là chỗ linh thông

Đại Linh Quang ấy chiết thân

Là Thầy Chủ Tể trong phần các con

Lời Thầy giảng con còn ghi nhớ

Đường Đạo lành muôn thuở tinh thông

Sáng ra tất cả tấm lòng

Đường duyên Đạo pháp lục thông hội tề

Nhớ nghe con đường về xa thẳm

Bờ thẳm sâu con ngẫm nơi nào?

Đó là con biết tầm mau

Tầm nơi bổn cội con vào đặc ân

Ngày con còn định tâm, định tánh

Chính là ngày lập hạnh, lập ngôn

Tu tâm, tu tánh, tu chơn

Không còn chi để nguyên nhơn nói gì

Dựng bổn tâm, tạo thì bổn tánh

Mà trợ duyên là Hạnh đoan trang

Hạnh người tu phải vẹn toàn

Tu mà không Hạnh có tròn đặng đâu?

Hay chỉ thấy nỗi sầu nhân thế

Hạnh không tròn tài kể chi chăng?

Đức, Tài có Hạnh tiến thăng

Hạnh, Tài có Đức chuẩn thằng lưu danh

Kiểm lại đi con hành cho đúng

Đúng những điều hữu dụng Thầy phân

Tuy nhiều lời giảng nguyên nhân

Tựu trung nhứt lý là phần Âm Dương

Bao sự việc, sự tuồng khai giảng

Đường hướng chung từng đoạn con ơi!

Nhìn Thân để biết cảnh Trời

Nhìn Trời để biết cuộc đời trong Thân

Thôi Thầy dạy con cần ghi nhớ

Nhớ vào tâm muôn thuở sáng trong

Rồi đây Thầy chuyển một vòng

Cho con hành hóa mênh mông khắp cùng

Rồi Thầy chuyển con cùng Hội Thánh

Ở nơi con là Hạnh, là Tâm

Để con biết sự vung mầm

Để con thấy được không lầm lạc xưa

Để con thọ Thượng Thừa đại cuộc

Có Tàng Thơ, có đuốc Thiên quang

Con ơi! Sắp được vào hàng

Vì công trình đó Thầy đang chuyển làm

Nay Sấm Pháp ĐệTam hoàn tất

Được chuyển thành con cất vào tâm

Cố lo cho được phúc âm

Tinh tường chơn Đạo cao thâm hội kỳ

Giả từ chung hiện quỳ trước án

Rất huyền nhiên tươi sáng tâm thần

Ngày nay con tựu chơn thân

Ngày mai con kết những phần Kim Thân.

 

 

Home Thư viện 1 NGỌC KINH SẤM PHÁP 3