NGỌC KINH SẤM PHÁP 2

 

   

NGỌC KINH SẤM PHÁP

( ĐỆ NHỊ )

ĐỨC NGÔI HAI GIÁO CHỦ

Cơ huyền diệu xoay thành cơ bản

Chuyển hư linh tỏ rạng quy điều

Luật hành trọng trách bao nhiêu

Đồng tâm nhứt lý những điều hành xong

Từ quang điển Thiên công rành rạnh

Chưởng chấp hành điểm chánh Cơ Thiên

Lòng son dạ sắt thệ nguyện

Bền tâm kiên chí, Sinh Nguyên thọ hành

Đường Long Hoa bia danh đề bảng

Cho nhân tài chiếu rạng đồ thơ

Ngày nay phải hiểu từng giờ

Vì huyền linh vận đơn thơ chiếu lòa

Sắc Từ ban đồng hòa hiệp thể

Để lo xong bảo vệ cơ truyền

Giờ đây Thầy hạ đàn tiến

Ngôi Hai Giáo Chủ ân thiên điểm đàn

Miễn lễ chung tam ban thiền tọa

Để nghe lởi cao cả châu son

Huyền vi ứng hóa vuông tròn

Tình thâm hiện hữu các con thệ nguyền.

PHÚ LỐI VĂN

Dù bao cảnh triền miên đầy gian khổ

Thì lòng con muôn thuở vẫn an nhiên

Bao tháng năm vùi dập chuổi ưu phiền

Tiền nghiệp đó, vương mang tiền nghiệp khổ

Nặng nề chi chuổi ngày đầy cám dỗ

Hồn mộng mơ với kiếp tạm sầu bi

Thương cho đời còn lắm nghiệp vương trì

Đành cam chịu biết nói gì kiếp tạm

Sanh tử nghiệp ôi triền miên hoài cảm

Nợ trần tình ai nghĩ đến thân ai

Các con ơi! Trong tháng rộng năm dài

Tình duyên nghiệp đọa đày trong thể xác

Phải làm sao cho danh còn lưu tạc

Phải làm sao cho kết hạt viên minh

Phải làm sao cho rạng rỡ chơn linh

Không mờ phủ với án tình tiền nghiệp

Có nhớ chăng từ thuở nguồn bổn kiếp?

Có nhớ chăng những công việc ngày xưa?

Thì hôm nay tiếp bước đến Thượng Thừa

Trao bí pháp cho vừa lòng con nguyện

Nay Thầy dụng bằng Huyền Thiên Siêu Điển

Gọi các con mau thực hiện đường tu

Làm thế nào cho rạng rỡ công phu

Đi đến chỗ rừng nhu còn rộng mở

Chứng lòng con nữ nam đồng muôn thuở

Với tâm lành con trở bước đường duyên

Trợ chơn linh thì có Phật, Thánh, Tiên

Vì sứ mạng Thiêng Liêng thành nhiệm trách

Đường hành Đạo phải làm sao minh bạch

Vẹt u mê thử thách của đường đời

Quản công dày tiền nghiệp các con ơi!

Đeo đắm mãi cũng buồn trôi thế nghiệp

Đây với những Từ quang thâu Siêu Việt

Hãy nhìn lên bằng vận chuyển thần thông

Biết nói sao cho rạng rỡ tấm lòng

Khi các trẻ còn hoài mong nhân sự.

THI

Diệu pháp liên đài gợi ý con

Làm sao trách nhiệm được vuông tròn

Bao nhiêu nghiệp chướng thân còn nặng

Thể xác triền miên những héo hon.

THI

Tình đời luyến ái để rồi chi?

Hoài quả thân tâm có ích gì?

Những tưởng tâm linh con thính giác

Mộng trần nghiệp chướng giải sầu bi.

THI

Bao nhiêu hận tủi kiếp lai sinh

Cộng hưởng nhân gian sự hữu tình

Hay những bấy chầy trong nghiệp quả

Thì còn phải chịu vạn đời khinh.

THI

Tiền nhân nghiệp quả cũng do con

Chẳng vẹn đường tu để hưởng tròn

Phải khá làm xong từ mật nhiệm

Thiên ân điểm chỉ mới chu toàn.

THI

Đường dài công khó vững lòng tin

Vững bước tiến lên, vững hạnh tình

Thể thống đời con còn chuyển mãi

Chuyển luân thay đổi việc riêng mình.

THI

Tâm thần nhứt quyết mới tròn xong

Nếu vẫn lao chao với nghiệp lòng

Vạn đại sầu thương duyên kiếp mộng

Tình thương ôi nghĩ biết sao trông.

THI

Tình thương Thầy gởi lại đàn con

Nam nữ cùng nhau giữ vẹn tròn

Vai Đạo, vai Đời con đã gánh

Pháp nguyên thọ tịnh khá chu toàn.

THI

Thương trần sao lắm nỗi bi ai

Cũng bởi vì câu nghiệp chướng dày

Tỉnh thức mau lên, hồn tỉnh thức

Vì con quản kiếp đã bao ngày.

THI BÀI

Tiếng chuông giác tỉnh hồn con trẻ

Trống liên hồi Thầy Mẹ trông chờ

Chờ con từng phút từng giờ

Vì luân hồi khổ khó ngờ thân sanh

Bởi trước kia chưa thành căn nghiệp

Do hình hài nối tiếp ra khuôn

Cũng từ khối điển Âm Dương

Của Từ Thân Mẫu con đường chiết ra

Dòng máu huyết Mẹ Cha đào tạo

Hình thể con hoài bảo vầy đây

Lòng tin con có ưu hoài

Chuyển thân một kiếp đọa đày chưa xong

Rồi vì nghiệp nặng lòng thêm kiếp

Lại đáo đầu chuyển tiếp kiếp sau

Quả nhân con cứ chen vào

Ôi thôi! Bao cảnh xót đau linh hồn

Tự thân con vùi chôn nghiệp quả

Tự thân con đày đọa như vầy

Làm sao con trách tình Thầy

Con ơi! Có nhớ những ngày xa trông?

Duyên kiếp con nặng lòng thuở trước

Nhưng lòng con chưa được thức tri

Bao giờ con nhớ đường đi

Là con nhớ lúc cao nghi thượng đài

Trong tình thế ưu hoài say đắm

Vật chất nầy con gẫm bền chăng?

Bao nhiêu tạm giả tầm phăng

Đó là phương tiện con dâng cho đời

Dụng phương tiện con thời làm Đạo

Làm phương châm hoài bảo tinh thần

Con đừng mượn cái giả thân

Để làm phương tiện cho thân tà thần

Càng thúc giục lắm lần đức độ

Rồi thân con phải khổ muôn ngàn

Làm sao con được vững vàng

Làm sao con trở ngôi ban lịnh Thầy?

Đường xa thẳm rồng mây diệu viễn

Tấc lòng con trò chuyện cùng ai

Phải chăng trong kiếp đọa đày

Triền miên gian khổ ưu hoài thân con

Thương các trẻ nặng còn duyên nghiệp

Nghiệp thân con chuyển tiếp hằng hà

Rồi đây con có tìm ra

Tấm lòng son sắt gọi là khi xưa

Con bước đến Thượng Thừa, Trung, Hạ

Phải xét mình hoài quả đường lên

Làm sao cho được vững bền

Từ từ con sẽ bước lên thang đài

Thang thứ nhứt không dài nấc thấp

Mà chính con bồi đấp công trình

Làm xong cái việc gia đình

Trả xong cái nghiệp trần tình nhân luân

Đạo làm người nhân quần hữu thể

Phải làm tròn bảo vệ cơ nhiên

Đó là nhiệm vụ nối truyền

Làm sao xứng đáng Bổn Nguyên con người?

Không thay đổi nhàn cư náo thị

Mà lòng con quyền quý cao tăng

Tự nhiên ánh sáng kim thằng

Huyền Quang vận chuyển Nhiên Đăng chiếu lòa

Con phải biết xét ra cho tận

Nét uy phong hậu vận cơ truyền

Đệ huynh chung bước hòa nguyên

Vẹn tình tỷ muội nối liền với nhau

Đừng phân biệt đây cao kia thấp

Trước sau gì cũng các con Thầy

Chuyển hành cơ vận ngày nay

Cùng chung sứ mạng tuy bài khác nhau

Đó là việc thanh cao tự trọng

Bởi con hiền khoảng trống tâm linh

Không còn những chỗ biệt khinh

Để rồi thất lễ vạn nghìn nghe con!

Tâm con tịnh luôn tròn mọi việc

Nếu động tâm muôn việc không rồi

Làm sao con biết về ngôi?

Làm sao con giải nghiệp đời hôm nay?

Dụng tâm pháp chiếu khai đạo quả

Lòng con hiền cao cả hiến dâng

Sự đời mãi mãi xoay vần

Cũng không thể được, trông lần, lần trông

Càng xa thẳm con hồng phân tách

Để rồi bao thử thách càng nhiều

Bao nhiêu khảo đải đánh liều

Con ôi! Huyền diệu cao siêu có Thầy

Nếu tâm con việc nầy kiên chí

Đã vì Thầy cao quí hy sinh

Thì lo công việc siêu hình

Con đừng buồn thảm nhân tình nơi tâm

Tâm con được cao thâm vi diệu

Tâm con hiền hiện chiếu hào quang

Tâm con tươi sáng muôn ngàn

Thì con sẽ thấy vững vàng lòng tin

Bởi trước kia Quy Linh Thầy hội

Nhưng lòng con tháo cổi lại nhiều

Đến ngày vận chuyển bao nhiêu

Mà lòng con chẳng đặng nhiều tường tri

Thì làm sao huyền vi đặng rõ?

Để ngày sau mới có chung cùng

Con đường quy thống cũng chung

Đừng nên chia rẽ phải cùng niềm tin

Tin trên có huyền linh chiếu giám

Tấm lòng con ru cảm tự lòng

Kìa là dòng nước xuôi dòng

Con ơi! Sẽ được tâm trong sáng ngần

Thầy chứng ở tâm thần con đó!

Việc bề ngoài Thầy có kể chi

Cái điều giả tạm sầu bi

Cái điều nhân thế phân thì thấp cao

Là càng thêm sầu đau duyên nghiệp

Là càng thêm chuyển tiếp muôn đời

Mong rằng con trẻ ghi lời

Tình Thầy, nghĩa Đạo con ơi đừng sờn

Trong bổn Đạo phục hườn cơ bản

Đuốc huệ từ vẫn sáng muôn nơi

Cao Đài Đại Đạo ra đời

Thầy đây vâng lịnh của Trời điểm ban

Trong môn đồ phải toan liệu định

Cơ quy nguyên chấn chỉnh cận kề

Nếu con chung chiếc thuyền về

Siêu Nhiên Đạo Thượng vẹn bề pháp nguyên

Nếu con vẫn y nguyên ý khác

Chẳng vẹn lòng, phó thác sự đời

Để giành riêng chỗ vơi lơi

Hiến tâm sai chỗ ôi đời còn chi

Còn chi nữa sầu bi một kiếp

Để kiếp này công việc quá nhiều

Bao nhiêu đảm trách đủ điều

Làm sao tròn Đạo để nêu tên vàng

Trong tâm giác bước thang kế tiếp

Là con lo công việc Trung Thừa

Đạo hành gìn giữ tương dưa

Để con bước đến kịp vừa Đài Nguyên

Con trụ pháp toàn nhiên cao cả

Trợ oai thần Đạo quả y thinh

Vầng xoay máy tạo siêu hình

Phổ hoằng giáo pháp hành trình công cao

Rồi từ đó một mầu thẳng tiến

Tấc lòng con ứng hiện siêu thừa

Đó là gìn giữ tương dưa

Đó là con bước Trung Thừa Siêu Nhiên

Bước thứ ba Công Truyền lãnh đạo

Cơ pháp nguyên đào tạo diệu huyền

Bền tâm vững chí toàn nhiên

Vượt qua khảo đảo phải kiên nhẫn lòng

Cơ Thượng Thừa Hoa Long gìn sự

Bảng Tiên phuông con giữ trọng hành

Cùng Tinh Quân phải tiến nhanh

Vì Cơ mật nhiệm hoàn thành Thầy trao

Đường hướng đó mau mau thẳng bước

Thầy làm cho mực thước đành rành

Công phu, công quả, công trình

Hòa nhiên hiệp lại hoàn thành Thầy ban

Dùng tư tưởng chu toàn hành thiện

Ánh Thuần Dương Thiên Điển sáng ngời

Lòng con tin tưởng ở Trời

Do Thầy chỉ đạo con ơi cao truyền

Không có chi bằng quyền Thượng Đế

Xuống kịnh ban phổ tế tạo thành

Ngày nay cơ Đạo chuyển nhanh

Khắp nơi, khắp xứ hoàn thành cơ quan

Thuần lý pháp trăm ngàn diệu điển

Mà lòng con ứng hiện hay chăng

Hay là con vẫn phân vân

Để cho Thầy quá đau lòng vì thương

Bước thế sự trần dương con nhớ!

Nhớ ngày nào con ở đương thời

Việc tu hay chính việc đời

Mà lòng con vẫn kịp thời hay không?

Vì tâm con học trong, học trắng

Có biết gì cái đặng trường lưu

Vì đời ngày tháng tiếp thu

Tạo cho trí óc dập mù xa trông

Thêm tuổi cao chất chồng quang điển

Hồn linh con thực tiển thêm cao

Tuổi cao con phải đổi màu

Bao nhiêu nghiệp lực còn vào chi đây?

Đã biết rằng rồng mây ngôi báu

Cảnh xa trông cơ tạo nơi trên

Đường tu con hãy bước lên

Rất là huyền diệu Ơn Trên phổ truyền

Nếu con bước trung thiên bí chỉ

Giữ tâm thần cao quý an nhiên

Trung Nguơn tuần tự tiếp liên

Đạo hồi cơ cuộc bổn nguyên sự thành

Kế Thượng nguơn lập danh Tam Giáo

Thầy cho quy cơ Đạo pháp mầu

Vận hành khắp cả năm châu

Cơ Thiên ẩn khuất, mặc dầu mới đây

Thầy là Diệu Pháp lai quang điển

Bảng Ngôi Hai thọ chuyển lịnh Trời

Trấn ban khắp cả nơi nơi

Các con đồng nhứt tuân lời Thầy trao

Đâu cũng có một màu tinh tướng

Có căn duyên chấp chưởng quy điều

Để lo cho đúng mục tiêu

Để lo cho được bái triều vị ngôi

Con nào có lo rồi phận sự

Phải biết mình cư xử làm sao

Làm sao cho được thanh cao?

Càng cao càng rộng tiến mau tiến hoài

Bóng Siêu Linh đài mây cao thẳm

Còn phải lo suy gẫm học trình

Huống chi trong cõi phàm sinh

Các con còn phải học trình nhanh mau

Cảnh thế thái cùng nhau suy luận

Luận càng nhiều chịu đựng càng nhiều

Khảo thi cho đúng bao nhiêu

Thì con sẽ thấy mọi điều huyền cơ

Đời không thể mập mờ tư tưởng

Mà phải lo chấp chưởng nhiệm hành

Linh căn từ trước ngôi lành

Tinh Quân chưởng chấp mối manh Đạo Vàng

Ráng nghe con! Trên đàng phụng sự

Mà từ lâu Thầy giữ cho con

Hôm nay ban bố ân tròn

Trụ tâm thanh tịnh con còn xét suy

Con gắng tâm trường kỳ tình nguyện

Với lòng tin thực hiện quy điều

Ngày nay Thầy cất tiếng kêu

Mỗi con hành pháp mầu siêu kịp về

Nếu đã lỡ gia thê đào tạo

Thì con lo hoài bảo cho xong

Chớ đừng vì chỗ thế thân

Xả thân sao vẫn đeo phần nghiệp duyên

Rồi làm sao con tìm đuốc huệ

Rồi làm sao khỏi trễ khoa nầy

Trường thi đại hội tới đây

Để con sẽ được đắp xây công trình

Con phải biết hy sinh hoài cảm

Tầm chơn như ánh sáng hiệp vầy

Mỗi con trí huệ hoát khai

Nhờ con ấn chứng linh đài huyền cơ

Khai trí huệ như tờ trong sáng

Thì tự nhiên tỏ rạng lòng tin

Tự nhiên khai ánh điển huỳnh

Tự nhiên trong điểm phúc trình trao tay

Thầy vận động anh tài trí sĩ

Để xét con lãnh ý Thượng tòa

Làm xong tất cả cao xa

Con ơi! Sẽ được ban hòa huệ linh

Ngày xưa kia Thầy nhìn con trẻ

Ở trần gian con sẽ bơ vơ

Để con hồi lúc còn thơ

Tưởng rằng con trẻ mịch mờ vì ai

Nhưng từ thuở con rày khôn lớn

Cũng vì con mơn trớn với đời

Nhiều con cũng biết vâng lời

Lòng Thầy cũng rất vui thời niềm tin

Tin rằng con công trình thọ học

Và hết lòng dìu dắt lẫn nhau

Hởi ôi! Sao vẫn phai màu

Tình Thầy con mãi xuyến xao chẳng tròn

Điều con nghĩ là còn nghiệp lực

Điều con ham là chức vị đời

Danh đời có quý chi ôi!

Bảng Tiên danh Đạo con thời lại quên

Con ngờ tưởng từng trên xa thẳm

Là muôn ngàn mờ ám không trung

Chớ không ngôi báu Thiên cung

Đó là siêu lý ứng dùng huyền cơ

Con phải biết trong giờ Thầy giảng

Khắp nơi nơi cơ bản hành trình

Xa trông diệu viễn muôn nghìn

Muôn nghìn tinh tú hoàn thành vị ngôi

Nếu hòa nhau con ôi chí hướng

Phải làm sao tư tưởng thuần chơn

Làm sao rạng rỡ giọng đờn

Để con khỏi phải chập chờn sầu bi

Con đừng có tôn ti nhân sự

Mà làm cho danh dự mờ đi

Biết rằng đời vẫn đa nghi

Mà lòng con vẫn kiên trì là hơn

Ngại rằng con chập chờn quá lẽ

Rồi làm sao xa Mẹ, xa Thầy

Tình tiền vật chất chi đây

Có làm nên khối hình hài hay không?

Con đừng có đèo bồng chi nữa

Vì huyền linh mở cửa ngôi Thiên

Trụ đài bằng pháp Siêu Nhiên

Từ Tôn Kim Mẫu diệu huyền trao ban

Trống liên hồi điển vàng rực ánh

Chuông tiếp thinh chấp chánh thành thơ

Để con thấy rõ từng giờ

Nghe lời chánh pháp Thiên Thơ của Thầy

Con dụng tâm cho rày y bổn

Con bền lòng hoài cảm yêu thương

Đời vì lắm cảnh gió sương

Tình thâm Thầy gởi canh trường muôn nơi

Bao nhiêu chuyện trần vơi thay đổi

Cũng do lòng nông nỗi mà ra

Nhớ chăng khi ở chương tòa

Thần thông bí chỉ điều hòa tâm son

Siêu Thiên Điển vuông tròn bí yếu

Chấp chánh ngôi huyền diệu của Thầy

Đôi lời chỉ dạy hôm nay

Để chung Nam Nữ thọ đài lý chơn

Truyền cho tất thâm ơn nhuần nhã

Phải làm xong Đạo quả yếu chương

Chung thuyền Đạo pháp cột rường

Là lo làm rạng tấm gương tinh thần

Nam nữ chung một phần quang điển

Tại nghiệp nhân còn chuyện ít nhiều

Nếu còn phân tách đủ điều

Con ơi! Phải biết thương yêu cho đồng

Thầy ân huệ tấm lòng son sắt

Để các con bồi đấp công trình

Lòng son bền vững niềm tin

Là con biết được hành trình chuyến đi

Trụ Kim Đài huyền vi bí yếu

Đây Thầy ban huyền diệu cho con

Từ nơi cung thượng vuông tròn

Lãnh xong bí pháp con còn nhớ không?

Con nào cũng căn phần đầy đủ

Tại xuống trần mờ phủ tâm linh

Rồi con quên cả cung đình

Rồi con mờ cả tâm linh tuyệt vời

Con quên nhau những thời chia cách

Nỗi tiển đưa động mạch như khuôn

Của từng nơi chốn Phật đường

Cung Trời hòa cảm dương dương nhạc tình

Tuổi càng cao gập ghình nhân thế

Con đường ngay bảo vệ tâm thân

Là nơi ánh Đạo sáng ngần

Là Thầy ban điểm tựu thần cho con

Nếu dụng chỗ méo tròn chi lắm

Thì làm sao tô đậm nét vàng

Tình thương Thầy đã rải chan

Trong hàng linh tử, những hàng căn duyên

Hỡi trí thức Thầy khuyên nên nhớ!

Phải vần xoay muôn thuở cơ quan

Làm sao sáng rạng con thoàn

Nhiệm hành phải có tròn an bí truyền

Sao cho được toàn nhiên huyền khiếu

Làm sao cho thấu hiểu lời vàng

          Đem vào tâm pháp thiền quan

Trụ hình cho kịp điểm ban đành rành

Nay Thầy có lời lành khuyên tả

Để các con hiệp cả yêu thương

Vẹn tình đậm nghĩa thanh bường

Tình thương Thầy gởi canh trường hôm nay

Đừng mỗi việc phô bày thế sự

Mà lòng con không giữ vững vàng

Bao giờ soi tỏa kim quang

Bao giờ con rõ Đạo Vàng Thầy quy

Thầy sắc tứ huyền vi hạ thế

Mừng các con trước bệ kim tòa

Ngôi Hai Giáo Chủ là Cha

Hồng ân truyền rải ta bà cứu dân

Ngày đại hội Phong Thần đã đến

Cảnh trần tình bờ bến là đâu

Mãi mê theo cuộc bể dâu

Ngọc Kinh Sấm Pháp có đâu nghiệm tầm

Nay Đệ nhị uyên thâm yếu lý

Dụng tinh thần gom chí pháp cương

Để con đồ đệ hiểu tường

Dầu bao cay đắng tấm gương soi truyền

Gió nhẹ thổi dạ nguyền khói quyện

Hồn lượn bay nhịp tiếng không gian

Sang bờ thế mộng điểm đàng

Vì ai hay bởi vì hàng con thơ?

Nay thấy trẻ trong giờ an định

Trụ pháp thân nghe lịnh Thiên Điều

Nhẹ nhàng tiếng hát thương yêu

Cho trong đệ tử sớm chiều lo tu

Nhìn trí lượng rừng nhu biển Thánh

Gắng học hành tập tánh, tập tâm

Đường xa diệu viễn phải tầm

Ngày về nước Phật không lầm đàng ma

Các con ơi! Chương Tòa ấn sắc

Cõi thế nầy có chắc chi đâu?

Nhớ chẳng từ thuở buổi đầu

Chỉ là công cuộc thương sầu thế nhân

Ai gieo rải nguơn thần trong thế

Ai tạo gây nghiệp lệ cho trần?

Đem thân để trả nghiệp nhân

Tình, tiền, danh, lợi mấy lần ảo suy

Nếu xét lại đường đi từ trước

Hỏi có làm nên được gì không?

          Vì đâu duyên nghiệp chất chồng

Hay là với cả tấm lòng bận tranh

Nếu phương tiện tạo thành lý nhiệm

Mà không lo để kiếm, để tầm

Chính là sai với lương tâm

Càng xa thời thế, càng lầm nét xanh

Kìa tất cả việc thành của Đạo

Mà đứng đầu cơn khảo rối bời

Văn từ ngôn luận cho đời

Mang theo cũng chỉ giả người, giả ta

Mang danh dự một nhà, một gốc

Sao không lo bài học tinh thần

Ở đời con hỡi kiếp nhân

Làm sao bài học tinh thần vững an

Trăng cũng có khi tàn khuyết ẩn

Lại cũng hay sáng tận chương đài

Mộng trần có lớp, có lai

Thời cơ tùy bổn do ai tạo thành?

Nếu trách việc thế hành chưa đúng

Thì liệu toan hữu dụng việc người

Mang theo cảm nghĩ riêng tư

Tấc tình dâng trọn chơn như cho Thầy

Hởi linh tử từ ngày hạ thế

Thầy ra công bảo vệ đã nhiều

          Thương con vì Đạo chắc chiu

Mượn thân trả nghiệp sớm chiều công phu

Đường lối đó tập nhu thông thuộc

Máy huyền cơ con được Thầy ban

Là bao trách nhiệm phải làm

Rồi Thầy ân điển muôn ngàn cho con

Nhìn lại đi việc tròn, việc khuyết

Của tuồng đời hư thiệt so cân

Tăng phần phẩm đức tâm nhân

Thì con sẽ thấy vạn lần mầu vi

Chớ tạo thêm nghiệp trì, nghiệp níu

Bỏ bê lời huyền diệu như không

Sang bờ phải biết lượng sông

Tranh đời phải biết nghiệp công thế nào?

Ta là một ngôi cao tuyệt đỉnh

Mượn chữ ta làm lịnh uy quyền

Biết ta là pháp cao nhiên

Không tường chẳng thể thọ truyền đặng ta

Vâng lịnh Thầy hằng sa linh tử

Hạ phàm gian gìn giữ Đạo mầu

Mấy lần mấy kiếp dài lâu

Trải qua rồi cũng còn sầu nghiệp nhân

Ôi thương thay sự trần ràng buộc

Trí tuệ đâu, ngọn đuốc là đâu?

Thăng trầm một giấc mộng sầu

Mượn Đời, mượn Đạo, mượn bầu Tuệ quang

Canh cánh lòng như đang say ảo

Nợ tiền khiên là tạo nghiệp nhồi

Nghiệp sanh, sanh nghiệp ôi thôi

Muôn đời vạn kiếp, kiếp đời nào xong?

Biết thế sự như dòng lệ thảm

Hiểu Đạo mầu như quảng đường duyên

Tinh thông trí tuệ để tìm

Tìm người trong một tinh nguyên khối Trời

Màn thế mỏng con ơi phải rõ

Nát tâm bào Thầy tỏ con nghe

          Không quá vội, chẳng e dè

Cho ngời điệp sắc, loẹt lòe không nên

Hãy hết lòng dâng lên cho Đạo

Hãy nhứt tâm rèn tạo tinh thần

Hãy làm tất cả điều chơn

Hãy tin tưởng có chư Thần trợ duyên

Ngày Thượng Nguơn đâu tìm xa nữa

Nhìn lại đi, Thầy hứa đã kề

Mang vòng quanh của tư bề

Làm tuồng, làm vở đâu xê cảnh nầy

Tuồng có đủ tôi Thầy nhân bổn

Lại có đông từ chốn diệu xa

Vui thay kia một cung tòa

Mừng thay đây một hoàng hà dự đông

Hãy nhìn xem trần hồng thay đổi

Đổi làm sao như thổi đông phong

Đổi tây rồi lại đổi đông

Đổi người, đổi vật chớ không đổi hồn

Hồn linh tử dầu chôn mấy kiếp

Mà biết tu cũng được trở về

Tang thương đâu xá lời thề

Hiệp vầy trong một điểm đề tâm thanh

Mỗi khiếu giác màu xanh có sẵn

Mỗi điểm đầu nét trắng cũng tròn

Tự tìm thì thấy nghe con

Chớ tranh vì bởi việc còn hơn thua

Đem tiền bạc con mua sao đặng

Khối óc nầy trải nắng dầm sương

Lại nhờ luyện đủ âm dương

Mới hay rằng pháp diệu thường bên trong

Luyện cho đặng lục thông tuệ giác

Luyện sao thành đài các uy phong

Tam Đài đều ẩn bên trong

Nếu con biết giữ một lòng để lo

Không suy lượng như trò thế giả

Thắng được người cũng hóa thành không

Thắng ta tự thấy sáng lòng

Đạo Thầy soi rọi nét hồng ý chương

Đây tâm pháp soi đường dẫn lối

Một số con cằn cỏi phong trần

Nhưng mà vẹn vẻ tinh thần

Có đầy Khí Lực xuất thông điểm trình

Mấy mươi năm con tin Thầy độ

Nay một lần không lỡ kỳ công

Có Thầy hay chẳng luật đồng

Tâm con đã hứa Thầy phong tiếp lời

Một ánh sáng phương trời hiện xuống

Mở đường tâm đâu lượn quanh xa

Hiểu rành con hãy vị tha

                                   Đem nguồn ánh sáng phát ra muôn loài

Đó một cõi không ngoài lý Đạo

Cũng dạy người rốt ráo thi công

Đem điều chánh lý soi lòng

Càng nâng bước tiến thêm phần cao hơn

Thầy dạy về Thượng Nguơn Thánh Đức

Cũng ngày giờ Thầy trút Sấm kinh

Các con yên chí để nhìn

Vuông tròn một bảng cứu tinh đã đề

Sáng lòng con quyết thề lo Đạo

Nhìn lại đi Thầy bảo những gì

Để ngày Thánh Đức con đi

Không mang theo những chuyện gì nghiệp sanh

Tàng Thơ đó bia danh bí pháp

Đuốc Huệ đây Thầy ráp Nguyên Sinh

Cao Đài, Tân Hội, Chiếu Minh

Bản truyền chánh pháp huyền linh cứu đời

Ráng nghe con luật Trời đã định

Thà một lần con tính cho xong

Nếu còn nhiều kiếp long đong

Hỏi rằng ai sẽ chìu lòng các con?

Vì cõi tạm chỉ còn biết đó

Nhưng cũng gần khai tỏ lối đời

Đời là vật chất muôn nơi

Hữu vi cũng một do thời nghiệm suy

Nếu nói đời hữu vi là tạm

Thì vô vi là bảng từng trên

Thì từng thế sự tuổi tên

Ai ghi cho đủ móng nền các con

Mất tất cả là còn tất cả

Tạo danh quyền khá giả là không

Mất Đời, mất Đạo còn mong

Mất hồn mất xác hết trông về Thầy

Đời như một tượng cây gỗ đá

Để cho con xem ngã quanh co

Tự con xem lấy học dò

Thầy đâu ép uổng vai trò các con

Nuôi tam bửu con còn tinh chất

Nuôi tình tiền con mất điển linh

Nếu đời trọng chữ, khinh vinh

Thì người biết Đạo trọng gìn lý siêu

Mồ hoang lạnh con yêu, con tưởng

Xác tàn phai con uổng, con mơ

Hồn là tuyệt báu không ngờ

Thì con chẳng nghĩ, chẳng thờ, chẳng tin

Mỗi khi nghe Thiên Tinh giáng hạ

Là mỗi lần đời quá khảo tranh

Tại sao con cứ ghét ganh

Sanh nhiều sự việc có thành chi đâu

Thở với than Thầy sầu vì trẻ

Danh Cao đài chẳng lẽ con quên?

Ngày xưa Thầy ở Cung Đền

Chiết thân Thượng Đế tạo nền hữu vi

Nay đã đúng Tam Kỳ ý nhiệm

Lập vô vi Thầy chuyển xa gần

Pháp thoàn tịnh định Kim Thân

Trợ duyên Thầy sắp có lần nhiều hơn

Mấy mươi năm lòng hờn của trẻ

Nay vẫn còn chẳng lẽ mãi hoài

Đạo mầu sao chẳng nhớ dai

Huyền huyền, diệu diệu con sai ngã nào?

Hãy nhớ lại ngày sau lưu bảng

Bảng chánh ghi một án màu xanh

Tuần hườn chi nhựt con hành

Để làm một cõi huyền linh trong trần

Cõi ấy cũng người dân như trước

Cũng trời mây, cũng nước gió vàng

Cũng quy luật của trần gian

Nhưng mà chủ tể Thánh Hoàng trị dân

Muốn thành đặng phong Thần, phong Thánh

Phải hết lòng thọ lãnh hôm nay

Tiếp lo hoằng hóa Đạo Thầy

Thượng Nguơn Thánh Đức là ngày thưởng công

Khắp đất nước giáp vòng một cõi

Cả địa cầu tiếng gọi như nhau

Nữ Nam cũng bậc anh hào

Thuần Âm Siêu Việt mới vào Thuần Dương

Luyện khí thanh đảm đương hành sự

Luật công bình vinh dự cho đời

Không còn ganh ghét giả người

Không phân giai cấp tuồng đời thế nhân

Thấy những bậc linh Thần, tôi Tướng

Càng đậm sâu soi hướng nhiệm trình

Thật là cao cả danh thinh

Mỗi người đều có tánh linh của Trời

Hãy nhớ hết sự đời lưu ký

Rồi vững vàng ngôi vị mai sau

Đời người như giấc chiêm bao

An thân thủ phận mới trau luyện thuần

Vọng tâm đó như vừng mây áng

Áng màu xanh của bảng tinh nguyên

Tịnh tâm là tạo nguơn điền

Chơn như soi tỏa nối liền châu thân

Hởi các bậc toàn chơn Siêu thể

Phải làm gương không dễ với mình

Dễ người thì ắt bị khinh

Dễ mình thì ắt hao tinh, tổn thần

Mỏng manh rồi do thân, do nghiệp

Nhìn tuổi đời mới tiếc thời gian

Nhìn người đâu đủ luận bàn

Tự tin, tự học thêm càng sáng ra

Một bước đi làm ma, làm quỷ

Cũng do người thường bị thiếu tin

Thành Tiên thành Phật cao linh

Cũng do thấy rõ tự tin điểm truyền

Mở cho sáng khiếu thiên soi xác

Nhìn bên trong không khác bên ngoài

Chủ đề luật định thiên khai

Hư tồn do một thi hài giả thôi

Hóa linh khiếu cho ngời trí sáng

Xoay thần quang phải án bên ngoài

Luyện tâm như luyện Như Lai

Luyện tâm là luyện chơn đài ngày xưa

Mang một kiếp không chừa lối trước

Mới đa mang xuôi ngược lắm lần

Kiếp nầy phải khá vẹn thân

Pháp huyền rồi được hiến dâng lên Thầy

Thấy bảng chánh từ ngày con lãnh

Tại sao con chẳng sánh bảng tà

Làm sao phân biệt Phật, Ma

Thì con liệu lượng đâu là lý chơn

Phải nhớ hết thâm ơn Thầy dạy

Người có căn đâu ngại đường xa

Không căn mới sợ lũ tà

Hữu duyên, hữu thể có mà trợ duyên

Duyên Tiên trước, hiện tiền muốn biết

Trước là con phải diệt tánh phàm

Không còn luận nghĩ xa ngàn

Theo đời nó chỉ tạo đoan cho đời

Tàn một kiếp xa khơi ngàn dặm

Cũng là do thù hận nghiệp duyên

Lòng son giữ vững chơn truyền

Tự nhiên cao cả mối giềng trong tâm

Khi thọ học uyên thâm lý Đạo

Phải đem lòng khẩn đảo cầu xin

Cầu nơi tâm pháp của mình

Tự nhiên có đủ huyền linh đáp lời

Chớ có mãi kêu Trời, réo Phật

Thì làm sao duy vật, duy tâm

Phật tâm, tâm Phật con tầm

Cái tâm nó chẳng phải lầm lạc đâu

Tâm như một hình cầu quả đất

Cũng xoay quanh nhưng rất luật quy

Tâm như mặt Nhựt huyền vi

Sáng soi Bắc Đẩu nhứt tri trụ hình

Tâm như một oai linh võ trụ

Tâm như là ngôi thứ triều ca

Tâm như một cõi ta bà

Tâm như một thể đài gia của đời

Tâm chẳng phải là người hay vật

Mà tâm là sự mất hay còn

Còn là còn nước, còn non

Mất là mất cả vòng tròn không gian

Tâm rộng thể biển tràn sâu thẳm

Tâm hẹp như một chấm hạt nhân

Tâm là chủ của tinh thần

Biết tâm thì luyện mới gần đặng tâm

Luyện là biết gieo mầm giống tốt

Luyện đất tâm gieo hột bằng tâm

Luyện đi, luyện đứng, ngồi, nằm

Tam thừa Bí chỉ nhứt tâm cũng là

Dây chuỗi Đạo có tha có vị

Cũng một phần để trị sở tâm

Thế tình ai biết thì tầm

Tâm không mà có, biệt tâm mà còn

Nguyên căn hởi! tình con Thầy nhủ

Mang sắc trần con đủ mấy phen

Giờ mang sắc Đạo đua chen

Một giờ một buổi Thầy khen hơn đời

Tai con nghe những lời Chánh giáo

Mắt con nhìn bản thảo Thầy phong

Tâm con gạn hỏi đục trong?

Thầy đâu buộc trẻ phải đồng tuân y

Nếu buộc trẻ phải vi phạm luật

Rồi trẻ lo không chút ngại ngùng

Ma tinh có thể nương dùng

Con không kịp xét thính tùng cũng nguy

Một số con còn đi đây đó

Rồi thời gian cũng có hiện về

Trên đường phụng sự chẳng xê

Con ơi! Chánh pháp lời thề khi xưa

Vào hội cuộc rước đưa linh vị

Đem chánh truyền yếu lý Thiên Thơ

Làm xong nhiệm trách đợi chờ

Mới hay Thầy sắp nước cờ không sai

Đâu cũng có những tay lãnh tụ

Hiệp đủ đầy làm chủ các thuyền

Thuyền nào rồi cũng về nguyên

Lưu tồn vạn thuở Chơn Truyền sáng khai

Xem sử Đạo anh tài mới rõ

Lập Phong Thần đâu có tư riêng

Nguồn ân do gốc Ân Thiên

Chiếu lằn điển huệ soi truyền ngàn sau

Cuộc chỉnh sắp có cao, có thấp

Bởi phân rành giai cấp lệ trình

Nhưng chung nhứt điểm Nguyên Sinh

Nhưng chung sứ mạng Thiên đình trao ban

Lại nhiếp thọ Tinh Quang Siêu Điển

Lại Siêu Thiên phát tiếng khắp trời

Toàn chơn rực rỡ muôn nơi

Người người đều hiểu luật Trời chung lo

Ai cũng có vai trò trách nhiệm

Ai cũng làm công chuyện cho Thầy

Cho chung tất cả vui vầy

Cuộc đời thạnh trị lâu dài trường miên

Người muốn được gặp Tiên, gặp Phật

Chỉ trụ hình liền bậc điển quang

Thuần Chơn Siêu Điển phi phàm

Tự nhiên Nhiếp Thọ muôn ngàn mầu vi

Không cần đợi đường đi mới tới

Đem khiếu quang soi rọi tinh thần

Hồn bay, bay nhẹ lâng lâng

Dễ dàng trụ định xuất thân pháp mầu

Bởi nhờ luyện song mâu huệ nhãn

Nên nhìn ra hiểu tận sự tình

Không buồn hận oán riêng mình

Lòng không tự toại, thâm tình chẳng sai

Mang sắc Đạo Cao Đài Thượng Đế

Quốc Đạo là chánh thể Thầy ban

Ngôi Hai chiết thể hạ phàm

Miền Nam Thánh Địa vững vàng Thượng Nguơn

Đức Di Lạc bảo tồn Thánh Đức

Ngự Thông Thiên điểm bực linh căn

Sơ đồ chánh thể điểm ban

Trung Ương Tòa Đạo lại càng thêm đông

Có Chư Thần Thiên Công hộ trợ

Các vạn Tiên rực rỡ oai phong

Điểm truyền khắp cả Lạc Hồng

Càng đi, càng thấy không lòng mộng sanh

Tá bút pháp dựa cành Thiên Trước

Điểm phi thường lượng nước triều nguơn

Bao ngày quy định tuần hườn

Là bao sự việc siêu chơn hoàn toàn

Độ tất cả người sang, kẻ mọn

Độ linh căn tìm gọn người đi

Lọc lừa phải đúng nhiệm kỳ

Ai tài, ai đức, ai đi đúng đường

Nhìn luật pháp siêu thường của Đạo

Càng vững tâm, càng tạo huệ từ

Vun bồi cây Đạo tốt tươi

Một đàn hậu tấn vàng mười sánh so

Nối tiền nhân làm pho lịch sử

Đem tinh thần gìn giữ kim ngôn

Từng hàng, từng lớp bảo tồn

Cao Đài là bảng linh hồn các con

Nhận lẽ đó lòng còn chi nữa

Biết thức thời phải hứa làm gương

Hy sinh vì Đạo lên đường

Gian nan đâu sánh bảng chương vị đài

Chỉ ngại lo anh tài ngắn số

Lo chưa rồi cơ phổ hậu, tiền

Ngày về khó đặng vững yên

Ai dìu lớp trẻ nối liền để lo

Thuyền Bát Nhã sao cho thật vững

Nghĩa là con chịu đựng khảo nhồi

Bao nhiêu sự khổ trên đời

Bấy nhiêu vui sướng cảnh trời mai sau

Đừng tiếc uổng công lao với thế

Nghiệp thế trần oai vệ chi đây

Ai ai cũng muốn thoát ngoài

Dẫu cho biết đó nghiệp gây lại nhiều

Bởi cái gốc tình yêu cá thể

Nảy sanh ra rằng lệ người trần

Giờ lo vượt bỏ thế nhân

Phải hy sinh cả lòng dâng cho đời

Rồi tiếp theo thức thời định liệu

Của Thiên Tinh phò triệu sắp bày

Những người sứ mạng hôm nay

Cũng như tất cả cho ngày Thượng Nguơn

Tu sao đặng thay hồn, đổi xác

Nhờ luyện thần linh pháp của Thầy

Pháp nào rồi cũng hiệp vầy

Trước sau một bổn đủ đầy ban ra

Giờ còn phân nọ tà, đây chánh

Hoặc phân rằng kẻ Thánh, người Tiên

Chung quy cũng một mối giềng

Đó là nguồn bảng tương truyền mai sau

Còn Đạo Giáo nhiều màu, nhiều sắc

Rồi sau nầy quy tắc hành trình

Cội nguồn một bảng phát in

Gốc do Di Lạc truyền tin địa cầu

Dụng ấn pháp tay thâu thập bát

Lại Tam Thiên phẩm các đài Tiên

Gom về làm việc Chơn Truyền

Cộng đồng quy nhứt Địa Tiên thành hình

Đây cũng có người sinh nước Phật

Đây cũng nhiều bản chất văn minh

Nước nhà cộng hưởng thái bình

Là do thống hiệp hòa tình khắp nơi

Sự cao thấp nay thời tạm mượn

Luật hóa công đều hưởng quyền chung

                                                       Riêng về tiếng gọi anh hùng

Còn Trời, còn nước, còn nung khí thần

Lâm Sử Ngọc thêm ngần nét đẹp

Để liệu lường thành phép, thành khuôn

Đứng đầu các cuộc hội trường

Thi Thơ Đạo Pháp tấm gương Khổng truyền

Cũng như các Quần Tiên đại hội

Cũng như trong tiếng gọi kỳ thi

Thi tài thi đức mỗi kỳ

Hạng trong Tam cõi hữu vi phải tường

Nếu đem luật thiên đường trị thế

Phải đổi hình, đổi lệ phàm nhơn

Tức nhiên ngự trị tâm hồn

Thế là mới được bảo tồn vạn linh

Địa cầu sáu tám nhìn thêm sáng

Chợt nhận ra sứ mạng người sau

Địa cầu sáu chín lẽ nào

Không lòng thương xót rạt rào lệ rơi

Cũng đa số hiện nơi nầy xuống

Bởi không tròn điểm thượng dạy truyền

Thì đâu được ở Quốc Tiên

Nào đâu dám cãi chơn truyền Đạo khai

Ngày Long Hội hôm nay đang rõ

Đã mở màn từ đó đổi đời

Đổi người, đổi vật nơi nơi

Đổi giai cấp lại, đổi trời, thay mưa

Đổi người nay kẻ xưa làm việc

Đổi tượng hình thành chiếc trống không

Gom về Khối Đại một vòng

Đổi xoay cái nghiệp đau lòng thế gian

Đổi cái chỗ giàu sang thành khó

Đổi cái tên nghèo đó thành sang

Đổi tên rồi đổi họ hàng

Đổi tiền mua những vòng vàng mang đi

Sao chẳng thấy tôn ti hiệp lực

Chưa tưởng mình nhận thức Long Hoa

Rồi đây hội cuộc Chương tòa

Cũng thành mật chỉ gọi là Tam Nguơn

Dùng khí điển soi hồn minh mẫn

Dặn với lòng chặt đóng cửa ngoài

Đó là tất cả mắt tai

Xem người, xem vật có hay chi lòng?

Sự chất ngất lệ hồng tuôn chảy

Cũng vì đâu người phải nặng sầu

Gắng đem huyền khiếu tay thâu

Tiên Thiên gom tựu qua cầu con ơi!

Đó vầng điển sáng ngời rọi khắp

Không phải do quty tắc tự nhiên

Mà do khiếu giác con truyền

Con nung, con luyện bí truyền Thầy trao

Ráng nghe con! Núi cao rừng thẳm

Ráng con ơi! Ngàn dặm Thầy trông

Trông con mõi mắt lệ ròng

Mà con ham mến trần hồng chi đây?

Con có biết ơn Thầy, nghĩa Đạo

Con có hay Thầy bảo thật lòng

Có hay Thầy đợi hoài mong

Để con danh lợi, con không tưởng Thầy

Tay trắng tay là ngày con thác

Gặp Thầy rồi nghiệp ác phủi xong

Nhìn con Thầy lại khóc ròng

Con ơi! Đành phải điểm trong ngục hình

Bỏ con trẻ mặc tình tan rã

Xác với hồn phải trả lại rồi

Hồng Mông Chi Khí ôi thôi!

Còn đâu thấy nữa ngàn đời vạn niên?

Khó khổ lắm chơn truyền chẳng tưởng

Mắc bận gì nghiệp chướng oan gia

Tội con chất chứa hà sa

Đứa con ngỗ nghịch không tha được rồi!

Con nào dám khinh Trời, thị Phật

Thì các phần ma lực của con

Tự đem thiêu xác tan hồn

Ngàn năm con hởi tiếng đồn là đâu?

Nhớ con dại Thầy sầu cảnh báu

Mẹ Diêu Trì lòng não lệ rơi

Muôn ngàn kinh sấm ra đời

Để cho con học, con thời chẳng tin

Cũng có con làm thinh mà học

Học đến chừng biết đọc thì thôi

                                                      Lẽ nào Trời lại kêu Trời

Giận cho nghịch tử con thời cải Cha

Học để tiến, tự ta hiểu lấy

Chớ phải đâu học ấy Thầy nhờ

Mới vào Thầy dạy i, ơ

Con lười biếng học Thầy chờ mãi sao?

Thầy như một con dao sắc bén

Để dụng điều chọn kén hiền lương

Dụng con như thể bột đường

Không phân con có là vuông hay tròn?

Rồi con chạy theo lòn lũ quỷ

Mất hết rồi tánh ý Thầy ban

Mê man một giấc mộng hoàng

Con ơi! Sực tỉnh lỡ đàng khó trông

Con có mẹ, cha, ông đầy đủ

Chớ phải đâu như lũ con côi

Mà nghe cha mẹ hết lời

Vì con chẳng nghĩ lại thời nặng câu

Tưởng con thức canh thâu mỏi mệt

Nên lảng lơ, bê bết chẳng nghe

Chớ đâu biết được vầy nè

Thầy ngồi trông ngóng, con nghe mê đời

Tắt tiếng than con thời chẳng kể

Tội càng cao con trễ thuyền nghe

Mẹ Thầy sắm sẵn nhiều xe

Tùy con chọn thích, con nghe chăng à?

Hay cạnh tranh nói la cải sửa

Hay nghịch thù nhiều đứa đánh nhau

Rốt rồi ai thấp, ai cao

Đứa thì phỏng trán, đứa đau thân mình

Rồi lại vô ngục hình hai đứa

Mới nhận ra một lứa Thầy sanh

Con ơi! Công khó Thầy dành

Phải đâu để trẻ tạo thành ngục môn

Trông trẻ thơ như dồn huyết lệ

Con thấy không, con kể làm sao

Thầy là Chúa tể từng cao

Hoằng khai cơ Đạo lẽ nào chẳng tin

Có nhiều con còn đinh ninh lắm

Nhớ chăng con Thầy chấm dạ thành

Trung cang nghĩa khí con hành

Là con đắc Đạo Thầy dành phẩm ngôi

Ngày ân xá con ôi Thầy mở

Mở ra rồi Thầy giữ quy điều

Nên trông, trông mãi réo kêu

Càng trông càng thấy bặt tiêu bóng hình

Con nữ lưu công trình phải đậm

Một số con chìm đắm sông mê

Bởi con nặng nghiệp khó về

Làm sao con vẹn lời thề khi xưa

Con muốn bước Thượng Thừa cũng khó

Nghiệp gia đình từ đó cách ngăn

Thể như một áng mây giăng

Làm cho vầng sáng tinh thần phải tiêu

Thấy con trẻ yêu kiều nét diễm

Thầy càng thương sự hiện diện nầy

Con tu thì được gặp Thầy

Gặp ân Từ Mẫu khỏi rày đợi trông

Con chẳng tu như lồng chim nọ

Tuy đủ mồi nhưng nó khổ thân

Khổ là một kiếp phải cần

Luyện trau cho được một vầng Tuệ quang

Đổi lại thành bước đàng nhỏ hẹp

Tự con làm ai ép con đâu?

Bị đời cám dỗ phải sầu

Ham mồi thế sự mặc dầu hại thay

Các con ôi! Trần ai càng đổi

Đổi các con Thầy mới khổ lòng

Đổi danh, đổi lợi còn mong

Đổi hồn, đổi xác Thầy không yên ngồi

Nếu con biết trợ đời thiện nghiệp

Diệt lòng phàm chẳng tiếc công trình

Thầy trao Ấn Ngọc con gìn

Đó là Sấm Pháp Ngọc Kinh chơn truyền

Thầy tin tưởng con hiền căn vị

Bởi Thầy ban khiếu ấy cho con

Để con trí sáng vẫn còn

Mà làm công việc mót bòn đại công

Danh con ở nơi Phong Thần Bảng

Tuổi con trong một đoạn sổ Trời

Họ con là ở vị ngôi

Ngôi cao phẩm rộng luật Trời thưởng công

Nếu mãi cứ chạy vòng, chạy tắt

Thì làm sao Thầy đặt phúc âm

Dù tin con có truy tầm

Dù không tin ở nhiệt tâm kiên trì

Trong tư thế con ghi lời dạy

Có phải là con chạy đi tìm

Tìm đèn đến lúc lụn tiêm

Hao mòn sức khỏe vẫn tìm không ra

Ngày kiệt sức con la đèn đó

Chính là con chớ có đâu xa

Đời con nay đã về già

Mắt mờ, tai điếc, lại da gối chùn

Cũng có con vô cùng bất mãn

Rồi tự mình liệu án xử mình

Luân hồi vẫn mãi xoay quanh

Trăm năm muôn kiếp con thành không con?

Dù căn duyên mà còn biếng nhác

Cũng thua người chưa đoạt phẩm duyên

Nhờ lòng ngộ Đạo bền siêng

Kiên trì hành nhiệm con nguyền chẳng sai

Hởi linh tử! Nếu ai giác ngộ

Đúng thời cơ không lỡ chiếc thuyền

Không cần tạo đủ khuôn viên

Vì con có vé ưu tiên để về

Sao con lại bộn bề chi nữa

Một thân con thuyền hứa rước chờ

Nào thê, nào tử bây giờ

Phải chờ chuyến khác để nhờ điểm duyên

Con có đủ cao quyền, chức trọng

Là Thầy cho con lọng, con dù

Để con nương đó mà tu

Để con đem những lọng, dù che mưa

Nhưng con lại đem đưa vào điểm

Cho riêng mình chẳng tiến cho người

Thời dầu đúng với riêng tư

Dù căn duyên đủ cũng như chẳng tròn

Mong con đến thì con hờ hững

Rồi ngại ngùng, con đúng hay sai?

Rồi con làm việc cho ai?

Trong khi Thầy vẫn cần ngay con làm

Đạo hiểu rộng như ngàn lượng nước

Thật mênh mông tiến bước lọc lừa

Để con làm việc say sưa

Mang theo từ bảng Thượng Thừa dâng lên

Dù trí thức có tên, có tuổi

Chưa giác tâm cũng muội mê lầm

Bởi vì mờ ám tối tăm

Chơn nhơn thánh vị ai tầm rõ căn?

Hội trí thức Đạo hằng sắp đặt

Cơ Siêu Nhiên con ắt làm xong

Ẩn quy, quy ẩn Đại Đồng

Để sau phục vị sắc phong con hiền

Hội Sĩ Đài là giềng mối Đạo

Phải luyện nhồi như bão với giông

Đến ngày ấn chứng tròn phong

Thuần chơn con lại xoay vòng khắp nơi

Mãn một kiếp Thầy đòi con trả

Trả những gì con đã dâng lên

Ban con có tuổi, có tên

Thầy ban Ấn Sắc tạo nền cho con

Mộng điệp thế như hồn say ảo

Mộng linh thiền như hạo nguơn soi

Thầy ban ân điển chương đài

Con về trao Ấn, gặp Thầy sẽ phong

Thôi Sấm Pháp lưu dòng Thánh Đức

Rồi sau nầy điểm bút đệ tam

Nhớ là con số tuần hoàn

Thầy trao tất cả việc làm Thượng Nguơn

Làm bằng một linh hồn cứu thế

Làm bằng câu chánh thể Cao Đài

Vô vi con nắm vào tay

Thầy tin tưởng trẻ dạy bày ý trong

Đây là một huyền công phép báu

Đây cũng là Thầy tạo tiện phương

Để con nam nữ yêu thương

Làm sao cho kịp con nương đò chiều

Giã tất cả mến yêu đệ tử

Nghiệm tìm trong từ ngữ học hành

Làm sao một gốc thiên thanh

Lưu truyền sử Đạo bia danh Sĩ Tài

Thầy là một Ngôi Hai Giáo Chủ

Một là hai ngôi thứ cũng Thầy

Rồi con cũng trở về đây

Một hai tuy khác danh Thầy Chí Tôn

Đây Thầy sẽ khai môn điểm nhãn

Cho các con tường hản sự tình

Người mang ấn phẩm Nguyên Sinh

Trong hàng trí thức trọng gìn Huyền Cơ

Huyền Cơ đó Thiên Thơ sắp sẵn

Chính là người vào bảng Thiên Phong

Làm ra các Hội Công Đồng

Sau nầy Cơ Thế phải trông tỏ tường

Còn người lại đảm đương việc Pháp

Giữ bí truyền cho các Phẩm Nguyên

Con ơi! Là đại căn duyên

Thọ ân sứ mạng điểm truyền Ân Sư

Con tu học từ từ thấy rõ

Đạo giác tâm soi tõ phận hành

Không nên so sánh giả danh

Chỉ đem cái chí nhiệt thành rất cao

Và tất cả vì sao là đó

Nguồn gốc nầy như có ngày xưa

Hôm nay con bước Thượng Thừa

Thầy phong Ấn Lịnh, kịp vừa Quy Linh.

 

 

Home Thư viện 1 NGỌC KINH SẤM PHÁP 2