NGOC KINH SẤM PHÁP 1

   

NGỌC KINH SẤM PHÁP

( ĐỆ NHỨT )

ĐỨC NGÔI HAI GIÁO CHỦ

       Thời Mạt hạ đã diển biến, nhiều khí độc rất hãi hùng, buổi tận thế đang diệt những hung thần, bất hạnh, vô đạo để lập lại kỳ Thượng Nguơn hưởng đời Thánh Đức , chỉ còn tồn tại những người hữu hạnh căn cơ kịp bước đường Đạo lý hầu thọ lãnh bí pháp nhiệm mầu thì mới mong thọ được khí Âm Dương bằng hơi thở nhẹ nhàng để xem đời Thượng Nguơn Thánh Đức.

       Bạch Ngọc Kinh là nơi Thầy ngự, đã hội Tam Giáo Tòa, các vị Giáo Chủ của mỗi Tôn Giáo đều quỳ trước Bạch Ngọc mà dâng sớ cùng Thầy để xin ban truyền Ngọc Kinh Sấm Pháp.

       Cao Đài Đại Đạo ra đời trong sứ mạng Tam Thập Lục Niên để tiếp theo nối truyền tượng ấn Huỳnh Đạo, nhưng vì lòng từ bi của Thầy, vì sự cầu khẩn của Đức Mẹ Diêu Trì Kim Mẫu, vì sự dâng sớ của các vị Giáo Chủ của tam Giáo Tòa, giữa lúc Cơ Thiên hoằng nặng nên ban truyền Đạo Cao Đài vẫn đến ngày Thượng Nguơn Thánh Đức.

       Thiên Khai Huỳnh Đạo sẽ tuyển độ những bậc căn duyên, các vị Thiên Tinh và các lãnh nhiệm đang chờ đợi đến ngày để kịp luyện thành pháp linh và tạo cho đặng Kim Chuyên Xá Lợi, đó là Bửu Bối Siêu Nhiên của những bậc đại duyên căn vị.

       Khi tạo đặng Bửu bối Siêu Nhiên Cao Linh Vi Diệu thì sẽ toàn nhiên lướt qua bất cứ mọi trở ngại nào, thế là tận độ nhân sanh vì thời kỳ đã đến.

Ai là người hữu hạnh, hữu duyên sẽ được xem qua Sấm Pháp nầy rất thâm trầm yếu lý, những lời Tiên ý Phật ban ra chỉ có Sấm Pháp của Siêu Nhiên thì mới đạt được Bửu Pháp cao siêu.

       Long Hoa Đại Hội sẽ ẩn hiện trong thời kỳ nguơn hạ nầy, chỉ có Ngọc Kinh Sấm Pháp của Siêu Nhiên mà bổn Đạo sẽ đem ra đáp ứng thi đua rất là nhiệm mầu tối thượng, vì đó cũng là kỳ thi đại hội.

       Nầy các nguyên nhân linh vị! Đã lắm phen nhồi quả, cũng nhiều lúc ngậm đắng nuốt cay để cam lòng chờ đợi thì đừng vì một phút phai mờ để phải trở về Tu Di Sơn thì chỉ còn chờ đợi số phận Tiên Linh, thật tiếc cho căn Phật.

       Nầy tất cả các chúng sanh! Hãy kịp thức tỉnh kỳ ân xá nầy hầu trở về nguồn ân nguyên bổn chớ chần chờ mà chịu kiếp đọa đày, chỉ còn đợi chờ số phận của mình trở về Khí Hồng Mông của ngày xưa, đó là sự tuyệt luân hồi, không còn luân hồi nữa, vì đã tan xác hồn mới đủ trọn vẹn, hầu trả lại cho Khí Hồng Mông vậy.

       Nầy các chúng Ma Vương đã chen lấn nơi trần gian, chúng sẽ đến thời kỳ phải tiêu diệt, chỉ còn cách cố gắng níu nương trên bước đường Xiển Giáo thì mới mong sau nầy che chở cho nhau.

       Những phút đã ban truyền cho tất cả, thì Thiên Cơ đến, phải đến. Rất nhiều trận quyết liệt, có trận Sum La rồi mới tới ngày Long Hoa Đại Hội hay Thượng Nguơn Thánh Đức. Một đoạn đường rất dài, Cơ Mạt Hạ rất khốn nguy thì sự sàng sảy kia sẽ đem đến cho chúng sanh muôn ngàn lần khốn khổ và rất nhiều hơn nữa.

       Tuy hiểu rằng cơ hội xa vời nhưng lòng Tâm Đạo của nguyên nhân sẽ hiện thấy những cơ hội đã cận kề sắp diễn biến và đang lúc gay cấn vậy.

                                Ngọc Bửu Kinh luân khai hữu thể

                                Sấm truyền Pháp nhiệm ẩn vô vi.

NGỌC KINH SẤM PHÁP

                                            

Chuyển Siêu Linh khai truyền Sấm Pháp

                                              Dụng thần thông hiển đạt tâm minh

                                                      Long Hoa khai hội Bửu Đình

                                   Phật Tiên đồng dự dịp trình Chí Tôn

                                             Thầy Chúa Tể hóa hồn vạn loại

                                              Đúng thời kỳ sàng sảy lọc lừa

                                                      Nguyên căn linh vị từ xưa

                                   Đợi chờ cơ hội dạ ngừa Ma Vương

                                              Nghe tiếng nhạc trầm buồn áo não

                                              Động tư lương tâm Đạo rã rời

                                                      Nếu vì đôi phút vui chơi

                                   Lạnh lùng trăm kiếp ngàn đời vụng tu

                                              Quyết vẹt áng mây mù tăm tối

                                              Để hầu gần đường lối Long-Hoa

                                                      Vừa đang nghĩ ngợi gần xa

                                   Chợt nghe Thổ Địa trình qua mấy lời

                                              Lòng chua xót xa vời nghĩ tưởng

                                              Dạ từ bi vô lượng, vô biên

                                                      Huệ linh siêu điển bút huyền

                                   Ngọc Kinh Sấm Pháp chơn truyền hoằng khai

                                              Cao Đài Giáo Ngôi Hai Giáo Chủ

                                              Ngô Minh Chiêu đầy đủ quản quyền

                                                      Sắc ân điệp chỉ ban truyền

                                   Ban cho tất cả toàn nhiên thi hành

                                              Xét cơ thế hầu tranh sự thế

                                             Nghĩ ngàn xưa hầu để ngàn sau

                                                      Cơ duyên đặc điểm muôn màu

                                   Huyền Linh Phật Thánh ban vào khắp nơi

                                              Nhiều oai danh muôn đời nhàn hạ

                                             Sẽ soi truyền cao cả đời sau

                                                      Nữ Lưu cũng tiếng anh hào

                                   Đôi phen há nệ má đào tai ương

                                              Xưa Châu Thị tấm gương tiết liệt

                                             Thà chết không để việc dâm loàn

                                                      Nhị Trưng Nữ Kiệt rõ ràng

                                   Sử xanh chẳng nệ, tiếng vang muôn đời

                                              Bậc Nam nhân danh ngời tiếng để

                                             Đáng ghi người Công Duệ trung cương

                                                      Đậm đà Trung liệt soi gương

                                   Danh người Trần Bính bốn phương nể vì

                                              Tô Hiến Thành sử ghi đã có

                                             Không tham vàng lại bỏ nghĩa trên

                                                      Quyết đem Long Cán dựng nên

                                   Tôi trung phò chúa nào quên ơn dày

                                              Gương Trung Trực nào ai dám sánh

                                             Dùng mưu mô quyết đánh giặc loàn

                                                      Mẫu từ cứu đặng bình an

                                   Chết vì trung nghĩa vẹn toàn hiếu ân

                                              Đây nhắc Tiểu Phong Thần ngày trước

                                             Cơ Thành Thang bá phước rạng ngời

                                                      Dày công mới được tuyệt vời

                                   Nước non thạnh trị xây đời hơn luân

                                              Đền Nữ Oa hôn quân mê muội

                                              Phút đầu tiên vì bởi nịnh thần

                                                      Thương thay cơ nghiệp TrụÂn

                                   Tôi hiền xót dạ mấy lần van xin

                                              Bởi Đắc Kỷ hồn linh thay đổi

                                              Bao tướng tài phải vội tai ương

                                                      Biết rằng chừng mạc Nhà Thương

                                   Ôn binh dấy loạn Châu Vương ra đời

                                              Vài chuyện vãng hợp thời hữu lý

                                              Ta thương đời nên chỉ tận tường

                                                      Bao phen nhọc sức lo chung

                                   Đừng vì khổ nhọc hãi hùng công lao

                                              Con nên nhớ Đạo cao ma khảo

                                              Ma khảo cao là bảo con cao

                                                      Nếu tu chớ có hổn hào

                                   Lựa lời thanh đạm mà trao đổi lòng

                                              Đường Bạch Ngọc xa trông diệu viễn

                                              Lối Âm Ty hiển hiện cận kề

                                                      Bởi con không khéo thì mê

Con mê danh vọng ủ ê kiếp đời

Con danh lợi vui chơi một lúc

Chạnh dạ phiền nữa phút tiêu tan

Con ôi! Thầy lắm can tràng

Vì con môn đệ nghiệp oan rất nhiều

Kiếp thứ nhứt con siêu hay đọa?

Mà chơn Tiên đã hóa kiếp người

Thân con đày đọa ưu tư

Kiếp sau con được hình người không con?

Rồi một kiếp con còn chi nữa?

Còn luân hồi còn rửa tội tình

Tuyệt luân con mới đinh ninh

Đành mang lớp quỷ đợi nghìn niên sau

Khí hồng mông trở về như cũ

Tan xác hồn mới đủ ngàn xưa

Giờ đây là hội lọc lừa

Cửu Huyền Thất Tổ sao chưa cứu nàn?

Sau này phần Âm tan, Dương hiệp

Vì trọn bề tinh khiết mà thôi

Người còn trọng trược trau dồi

Khó mà trở lại vị ngôi của mình

Nay nghĩ tưởng sự tình nhân thế

Lắm chua cay xiết kể cuộc đời

Ngậm ngùi nhớ lại xa xôi

Bàng hoàng xúc động buồn ôi là buồn!

Đời là một đoạn đường xa thẳm

Định Minh Châu Thần Nhãn xem cùng

Mới tường khí hậu hành hung

Nhiều lằn khí độc đi cùng khắp nơi

Khi giàu có vui chơi thông thả

Quên rằng mình vất vả nay mai

Chết còn để tiếng khinh bai

Nghiệp oan căn quả biết ai hiểu tường?

Nghe tiếng nổ hồn nương phong lạnh

Nghe gió đua hiu quạnh thể chơn

Khi nghe quỷ giận thần hờn

Đã rồi một kiếp lòng nhơn chẳng còn

Nghĩ vật chất, nước non còn đổi

Xác tạm này cứu rỗi đặng sao?

Trong khi chuyển động ba đào

Thân là tứ đại, giả nào xét suy

Lần thắc mắc chuyện gì đã xảy?

Hỏi tại sao khổ hải dương trần?

Thế nào quên việc nguyên nhân

Bởi vì mộng huyển thế trần áng che

Vì nghiệp quả nặng đè trí não

Vì lợi danh mờ ảo đoạn đường

Vì bốn vách tứ đổ tường

Cũng vì sắc dục chẳng thường đâu ai

Vì oán hận chê bai dèm siểm

Vì tranh giành những chuyện lợi danh

Tham lam ích kỷ ghét ganh

Mưu mô ức hiếp dân lành khốn nguy

Thầy cho con lương tri đầy đủ

Tại các con chẳng giữ sạch trong

Phật tâm nếu biết thành lòng

Trau dồi ngọc sáng, nếu không ngọc mờ

Thầy cho biết ngày giờ đã cận

Nhiều Thiên Tinh lận đận lao đao

Phật Tiên còn ẩn trần lao

Cam lòng chờ đợi quản bao khảo nhồi

Chợt nhìn thấy lệ rơi dân khổ

Chợt nghe vang tiếng nổ khắp nơi

Đầy đồng chồng chất thây phơi

Biển sông máu đổ cả mùi hôi tanh

Đó mới thiệt tranh giành cái chết

Bảy ngày đêm, mười hết bảy tường

Bởi vì đã tuyệt Âm Dương

Những người giữ vững pháp cương mới tồn

Chuông cảnh tỉnh gọi hồn quốc sĩ

Trống vang hồi Thánh Vị xuất trần

Phật Vương Di Lạc cầm cân

Địa cầu sáu bảy dương trần đổi thay

Cơ Nam Quốc Cao Đài Chánh Giáo

Chí Việt hùng Huỳnh Đạo nối truyền

Định kỳ xuất hiện Tam Thiên

Đại Thiên Thế Giới Thánh hiền trị dân

Các Giáo Chủ Thiên ân đầy đủ

Chư Phật Tiên diển vụ thăng công

Hiền tài đều được gia phong

Vị ngôi nhàn tịnh khỏi lòng phiền lo

Giờ chỉ rõ căn do thành tựu

Các con hiền cũng đủ lòng thành

Một niềm hy vọng cao xanh

Yêu thương nguồn gốc em anh chớ sờn

Giữ một mực chánh chơn hòa ái

Là các con hăng hái đường tu

Công trình, công quả, công phu

Một đường chánh thể tập tu hội nầy

Đường Long Hoa còn dài đăng đẳng

Quyết đợi chờ xem đặng Cơ Thiên

Trọn phần sứ mạng căn duyên

Một thời dầu phải đảo điên muôn ngàn

Mùa xuân đến, xuân sang liên tiếp

Đón chào xuân rộn rịp Giáp Dần

Đợi chờ Tân Dậu, Canh Thân

Lập thành Giáo Chủ trong phần Đại căn

Lập bảng chánh gọi rằng Thượng Đức

Cuộc thế trần bĩ cực là ngày

Đều mong đặng hưởng thới lai

Càng tu, càng thấy trần ai lập đời

Đây Thầy dạy những lời nhắc nhở

Từ xa xăm con ở vị ngôi

Vì sao nghiệp thế đầy vơi

Xuống trần con lại vui chơi cuộc trần

Duyên kiếp con lắm lần bi đát

Đã lỡ lầm việc khác nghĩ sao

Mỗi con phải đọa trần lao

Càng sâu căn kiếp, càng giàu quả nhân

Rồi chẳng trọn tu thân cao cả

Ngỡ rằng con phải đọa muôn đời

Nay nhờ Đạo mở khắp nơi

Các con bước đến thuyền khơi biển trần

Thuyền tuy nhỏ nguyên nhân đầy đủ

Chở toàn linh đồng tựu về Thầy

Nếu mà một chút tà tây

Thuyền kia không thể đón ngay bao giờ

Mấy trăm năm con chờ dứt quả

Một kiếp nầy dầu đã khổ nàn

Quyết tròn ý nguyện đài trang

Niềm tin con vững vẹn toàn pháp môn

Chỉ luyện pháp tâm hồn nhàn lạc

Khí độc kia khỏi tạc vào tâm

Rồi con lần bước cao thâm

Thầy nhìn thấy trẻ bao năm đã về

Thấy tất cả những bề thành tựu

Thầy buồn con không đủ như xưa

Vui mừng khi trẻ kịp vừa

Kề nơi bảng vị rước đưa vui vầy

Các bạn Tiên khi hay sự việc

Đến vui mừng lễ tiệc ngày đêm

Công danh nhân thế gọng kềm

Trải qua nhớ lại càng thêm hãi hùng

Thầy khuyên con đồng chung tất cả

Giữ lòng tin Đạo quả mới mầu

Kỳ ba chẳng đợi chờ lâu

Còn duyên, còn nghĩa, còn câu điểm truyền

Thầy nhắc lại Thần HiềnThần Ác

Hai tướng tinh quá khác với nhau

Tỉnh mê sự việc đổi trao

Cả đều quy hướng Đạo cao của Thầy

Nay thế cuộc đến ngày chen lấn

Rồi sau nầy cũng vẫn thế thôi

Thầy cho con rõ Cơ Trời

Đổi xong tất cả là đời Thượng Nguơn

Các danh nhân thâm ân đầy đủ

Hội Vạn Linh, hội đủ chư hầu

Gom vào cơ khí Á Âu

Phật truyền sứ mạng diệu cầu Thiên ân

Hoàng linh thiêng chương vân kỳ thế

Lập thiệu bằng giới lệ nào thôi

Thay xong Tam vị ra đời

Biến thành ba cõi của Trời định phân

Miền Nam Việt Long Lân Quy Phụng

Cả Hoàng triều hạnh hưởng âu ca

Cầu cho nước trị dân hòa

Cao Đài phục nghiệp gọi là vô vi

Xong bảng Phật Tam Kỳ đã định

Lập chánh danh thừa lịnh Hư Cung

Thầy ban đại điểm kỳ cùng

Cho người căn vị thính tùng lời châu

Kỳ Thập Bát Chư Hầu đã đến

Nước Tiên Gia là bến Việt Nam

Hoan hô vạn tuế vua quan

Không còn những việc ngoại bang tranh giành

Nay đã hiện ngũ hành tương khắc

Thì ngày gần chưa ắt vẹn toàn

Thiên Cơ ứng hiện huy hoàng

Có tà, có chánh, có hàng Thiên Tinh

Kìa XiểnTriệt đao binh phép thuật

Đả Thần Tiên một mực xong đời

Cực Đồ pháp lạ rạng ngời

Oai phong biến chuyển trong trời âm u

Đây Thầy dạy nghìn thu nên nhớ

Nếu muốn tường bài vở Thầy ban

Thì lo luyện pháp chu toàn

Nhân tình thế sự là màn khảo thi

Rảnh sự việc cần đi thọ tịnh

Được đôi ngày pháp định Thuần Dương

Có công lập đặng con đường

Ắt là bảng chánh tìm phương trở về

Đừng vẽ mặt như hề làm tướng

Đừng làm gương nghiệp chướng oan gia

Nặng vì đại sự kỳ ba

Không gì đôi chút tài gia khảo nhồi

Đã nhiều lúc nhân thời bất mãn

Vì những điều bệnh hoạn ốm đau

Tu hành mừng lúc về trào

Ngại vì những chuyện ba đào xác thân

Tu không sợ hồn gần lìa xác

Mà sợ rằng hồn ác, xác tàn

Không đường trở lại Tây Phang

Thôi rồi kiếp chót đã hàng Ma Vương

Nầy các con khá tường nghiệp quả

Thân thể nầy nếu trả thì sao?

Quỷ ma ẩn khuất thế nào?

Trong thân con đó hiện vào Ma tinh

Dòng sông sâu muôn nghìn nước chuyển

Nọ vầng trăng hiển hiện đủ điều

Nếu con động chút thủy triều

Còn đâu thấy nữa mầu siêu tuyệt vời

Tâm thanh tịnh tưởng Trời, tin Phật

Thì Phật tâm chẳng mất đâu con

Duyên Tiên ngàn kiếp vẫn còn

Sợ gì Đại quỉ chìu lòn khảo thi

Con không rõ đường đi nước bước

Thì việc đời con được bao nhiêu

Gia thê tạo dựng đủ điều

Giờ đây con được hưởng nhiều chi đâu

Cũng có con dập đầu van lạy

Cầu hồng ân mà dậy lòng tà

Thầy đây sao chẳng xót xa

Con hư Thầy biết tính ra thế nào

Ruột con cắt Thầy đau thương hẳn

Nỗi đoạn trường con chẳng xét suy

Đệ huynh con nỡ chia ly

Không đau đớn dạ tại vì sao con?

Vầng trăng kia khi tròn, khi khuyết

Cuộc đời còn sự thiệt rồi không

Nếu con đã vẹn tấm lòng

Muôn đời vạn kiếp Thầy không quên tình

Thầy đã dạy trăm nghìn lần trước

Con nhớ chăng lượng nước mê si

Cũng vì danh lợi tôn ti

Lẽ đâu Thầy phải nhiều khi trách hờn

Tiếng sa cơ không hơn chánh thuyết

Dụng hùng binh khó diệt đạo binh

Hội chung thiết lập triều đình

Cuộc đời Nghiêu Thuấn mới gìn được nay

Những Thiên Cơ định bày tỏ rõ

Thì Phong Thần sẽ có cận kề

Mỗi con sứ mạng lãnh về

Mỗi con một Pháp là nghề luyện thân

Thầy biết con vì gần mãn cuộc

Nên khảo nhồi bắt buộc con mê

Tà Thần phép lạ tư bề

Nếu mà thường việc đâu hề chiến tranh

Cơ Vô Vi lập thành Siêu Điển

Nếu rạng ngời ứng hiện mai sau

Giờ đây khảo thí dường bao

Có căn duyên Đạo thêm vào khốn nguy

Một bửu pháp trong khi lãnh lấy

Là lãnh nhiều kinh hãi vạn lần

Trước tiên là việc tao tân

Ngày sau mới rõ Thiên ân đủ đầy

Không suy luận ngày nay vui hưởng

Cầu thân yêu để tưởng xa vời

Nghĩ suy lắm chuyện thế đời

Còn đâu nguồn gốc của người chơn nhu

Thường nhân gian tập tu bằng tánh

Gia Đạo là đức hạnh nguyên nhân

Chữ tu có đủ thành phần

Tu thân gia đạo, quốc dân độ cùng

Đó là việc đồng chung phận sự

Có bao giờ mến giữ oan khiên

Mà xong cơ ý định truyền

Bao nhiêu công cuộc đều duyên của mình

Tài với Đức phân minh cho rạng

Đức thắng Tài nếu cạn Đức ân

Tài kia dầu có vạn phần

Một điều thiếu Đức ai cần đến chăng

Phật Thánh Tiên phi thân triều kiến

Ngọc Hư Cung lịnh điểm thường khi

Nơi nào thế hạ mê si

Là nơi Phật Thánh triều nghi rất nhiều

Độ những kẻ chưa siêu bản tánh

Độ những người thiếu hạnh, thiếu công

Những người lương thiện huệ hồng

Ít khi Phật giảng vì không tội tình

Thầy đã cạn huyền linh phân giải

Cho con hiền điểm lại đức tin

Diệt đi những việc thế tình

Lẽ đâu vai nợ muốn kình giựt chia

Chim bay chạy, chim kia sổ cánh

                                             Dầu còi lông khó tránh trong trời

Công bình thưởng phạt hẳn hòi

Lưới trời lồng lộng khó thời vượt qua

Thương cho phận chim sa, cá lặn

Giấc mộng hoàng nay chẳng xét suy

Cha con chồng vợ nhiều khi

Giết nhau để lãnh nhiệm kỳ bất minh

Tình huynh đệ muôn nghìn cay đắng

Nghĩa kim bằng như chẳng hiểu nào

Bởi vì oán hận cùng nhau

Nên còn những việc binh đao kéo dài

Đó mật chỉ Thiên Khai Huỳnh Đạo

Còn chưa đem phổ giáo cho đời

Cao Đài Bửu Pháp rạng ngời

Thời kỳ chưa đến nên đời biết chi

Bậc Như Lai cũng vì chờ đợi

Phải lắm điều đem tới khổ nàn

Tiền cơ hậu chuyển lo toan

Dãi dầu là một nấc thang cao cường

Chữ anh linh còn đương hiển hích

Vì nước nhà đang mịch mù khơi

Nếu xong ơn nước nợ đời

Cũng là đạt được bậc thời hiền nhân

Chớ sợ hãi tu thân chẳng vẹn

Vì nước nguy phải hẹn giúp vào

Ngàn xưa sử sách ngàn sau

Những người trung nghĩa anh hào oai phong

Con dòng giống Tiên Rồng muôn thuở

Thì phải thương giúp đỡ cho nhau

Màu da sắc tóc hùng hào

Không câu sầu muộn, chẳng vào căn xưa

Nếu nghĩ đến Thượng Thừa, Trung, Hạ

Là nấc thang cao cả muôn trùng

Từ từ bước đến thành cung

Đừng nhìn trở lại mà run té nhào

Khi xét kỹ phong trào thời thế

Bởi vì sao oai vệ thế mà

Một nhà nhiều nhất chủ gia

Một con mà lại nhiều cha mới kỳ

Đó có phải huyền vi chưa rạng

Nên cuộc đời rối loạn như vầy

Thông tường những việc tà tây

Cũng chưa đầy đủ dạn dày Đạo tâm

Thà không hiểu cao thâm linh hiển

Mà tu hành làm chuyện thiện lương

Còn hơn hiểu rõ lối đường

Để rồi chẳng vững lập trường hôm nay

Tiếng sấm vang anh tài mới rõ

Mấy đạo binh chật ngõ chen đường

Toàn là quỷ mỵ Ma Vương

Đón ngăn hiền đức pháp cương đấu tài

Lời Thầy thuyết không sai một việc

Vì thương con Thầy quyết cứu nàn

Thệ nguyền Thượng Tổ Ngọc Hoàng

Cùng Tòa Tam Giáo rõ ràng chứng minh

Nếu Thầy đã dụng tình dối trá

Thì thân nầy phải đọa muôn đời

Các con cố gằng đừng lơi

Là con đáp lại ơn ngời Thầy vui

Thầy cho con nếm mùi danh lợi

Để con tường lầm lổi ra sao?

Nếu con vì kiếp muôn màu

Mà quên ngôi vị bởi trau luyện đời

Trau Linh pháp con ngời việc pháp

Trau tình tiền con đạt oan gia

Thầy dìu dắt trẻ bước qua

Nhưng con mê muội thốt ra hỗn hào

Thầy là bậc tối cao với trẻ

Hạ phàm gian chỉ vẽ đủ điều

Xong rồi trở lại Linh Tiêu

Nhưng rồi vẫn thấy còn nhiều con mê

Thầy thức đây gọi về ớ trẻ!

Con nỡ nào tách rẽ tình thâm

Trước kia Thầy mượn xác phàm

Hạ mình xưng đại huynh lần độ em

Nay kỳ thời đã xem mãn nhiệm

Thầy các con, là tiếng xưa kia

Chiết thân hườn lại trở vìa

Tình con Thầy vẫn đầm đìa hôm nay

Nhớ những lúc trần ai lập vị

Là những lần tướng sĩ điêu linh

Kim tiền bã lợi, mùi danh

Đứng đầu những cuộc tranh giành mà thôi

Lắm buồn thương cho đời mê muội

Kiếp tạm nầy lầm lủi trau dồi

Nghĩ rằng nhiều việc xa xôi

Mới tường Chánh Giáo Đạo Trời truyền ban

Trong cuộc thế vì toan loạn lạc

Có hay đâu buổi mạt tàn nguơn

Tu hành lập những công ơn

Cần gì ân phải nhiều hơn đáp đền

Ân với oán tạo nên đáp trọn

Nghĩ tình thâm vén gọn cho nhau

Phúc hồng được hưởng về sau

Còn hơn oán trả, oán nào thuận Thiên

Khắp nơi nơi nghe truyền Sấm Pháp

Đều tỉnh say phúc đáp lòng vàng

Những người căn vị rõ ràng

Nghe qua lời dạy dạ càng bâng khuâng

Đây chỉ rõ hạ trần chánh thuyết

Dạy những điều hiểu việc nguy vong

Nhìn qua mới thấy lục thông

Ngỡ rằng dang dỡ, bụi hồng là quê

Thân cát bụi nặng nề vô hạn

Sẽ trả về cho vạn ám mù

Thầy không thể hiện công phu

Điển Thiên lộ vẻ, ắt tu khó lòng

Vì Ma Vương chờ mong cơ hội

Chúng lẽ đâu dễ lối hay sao?

Nếu còn tà thuyết binh đao

Cũng là những việc đúng vào Thiên Cơ

Dầu Đại quỉ có giờ thuyết Đạo

Thuyết những lời chánh giáo cao siêu

Quyết lo hành vẹn mọi điều

Nếu là điều chánh được nhiều xét suy

Rồi mới thấy huyền vi ứng hóa

Rồi mới tường phép lạ cùng nhau

Lăng xăng với kiếp ba đào

Chỉ làm phương tiện giúp vào tinh ma

Phần Thiêng Liêng truyền ra nghiêm khắc

Có lẽ đâu quy tắc đổi thay

Trần gian còn bấy nhiêu ngày

Mỗi con Nam Nữ ưu hoài chi đây?

Con nên nhớ việc nầy ưa thích

Quê hương nào cô tịch lặng thinh

Là nơi Phật ngự muôn nghìn

Tâm con chớ có vô tình mà chi

Con nên nhớ nhiều khi lo liệu

Liệu sức con còn thiếu hay không

Nghĩ mình đủ cánh, đủ lông

Đừng nên sai chạy pháp công hiếu đền

Nhiều lý nhiệm con nên cạn xét

Thì làm sao để diệt mị tà

Thương đời những lúc vui ca

Ngày ngày phủi sạch tài gia thượng đài

Sống dương gian một ngày danh lợi

Bằng sa cơ nhân ngỡi còn chi?

Oan khiên quả báo nhiều khi

Cho nhiều thế cuộc biến nguy đã đành

Ai là hạng giày sành đạp sỏi

Ai là người tướng soái của Trời?

Đến giờ khởi điểm vọng còi

Ra tay phò Chúa cứu đời sanh linh

Ai là một Thiên Tinh thề nguyện

Ai là người giữ vẹn tu mi

Lập trường chớ có ai bi

Vì lời Thầy dạy nhiều khi lộ bày

Lộ Thiên Cơ một ngày, một buổi

Con nặng lòng đeo đuổi mà thôi

Thầy nhìn ngoảnh lại than ôi!

Âm Đài còn đó đông người triệu muôn

Đó cũng bởi vai tuồng hát đối

Đó cũng là đường lối Ma Vương

Nếu tu giữ đặng lạc thường

Không vui cho lắm, không buồn phiền ai

Nếu có việc ưu hoài ràng buộc

Nếu có điều lệ thuộc gia đình

Chẳng qua là việc thế tình

Tâm vô chấp thiểu nhận tin việc thường

Đại sự việc phô trương là Đạo

Còn việc gì hung bạo đến đâu

Ma Vương nếu có dẫn đầu

Hãy xem việc nhỏ, không cầu chấp Ta

Phó với Hội Chưởng Tòa nghi thức

Nếu hữu phần cấp bậc mấy khi

Thầy là tối thượng vô vi

Xem còn căn bổn rồi thì điểm công

Công cao nhứt trần hồng phong vị

Cũng không bằng Thầy ký sắc phong

Mặc dầu con chẳng dày công

Nhưng Thầy xem lại ghi trong sổ vàng

Đương lúc tả kinh ban huyền diệu

Chợt nhìn qua mật kiệu linh sa

Thành tâm cầu nguyện Mẹ già

Ngự trần độ thế bởi là kiếp nguy

Nguy với những đương kỳ bất hạnh

Hạnh Huỳnh Kỳ thọ lãnh Phong Thần

Cờ vàng phất nhẹ nơi trần

Phải điều cản trở được phần tinh ba

Trong lúc đó, xót xa Từ Mẫu

Vì nữ lưu chẳng thấu bí truyền

Đọa đày âm chất uyên thuyên

Đường xa diệu vợi lòng thiền thấy đâu

Kể từ đây đừng sầu gia cảnh

Mặc cho mình đói lạnh ốm đau

Miễn qua sóng gió ba đào

Ham chi sang cả mà vào tai ương

Thiên Ân định Nam Phương Phật Vị

Mới Thiên Cơ vài vị kinh hoàng

Trở về mà chịu ngỡ ngàng

Phải chi cố gắng xem màn Long Hoa

Ngàn sanh linh xét ra lừa lọc

Còn trăm người hữu học lý sâu

Ngoài đời nhiều bậc công hầu

Nào ai có rõ lúc chầu Phật Vương

Đời văn minh xem thường căn kiếp

Minh những điều ức hiếp lương dân

Không minh Phật kiếp căn Thần

Không minh lý Đạo cho phần hữu duyên

Sang mấy kiếp tiền khiên oan trái

Cũng còn chưa thông thái hay sao?

Lắm thôi mang nặng thương đau

Lần lần mất cả muôn màu điển quang

Thầy cạn tiếng đá vàng ghi nhớ

Nếu người tu dầu ngỡ tối tăm

Còn hơn học thức uyên thâm

Mà lòng nghĩ tưởng đời trăng khuyết tròn

Khắp đô thị không còn nghe rõ

Cũng bởi vì lấp ngã chen đường

Thôn quê dân dã rau tương

Mà thông những việc phi thường về sau

Động từ tâm ai nào chẳng có

Chớ phai mờ khi rõ lòng nhân

Những ai là bậc căn phần

Không tu cũng ngự Phong Thần về sau

Phong Thần Bảng để trao duyên giác

Tạo cho thành mẫn đạt công trình

Những người chẳng phải chơn linh

Thì không nên quá vô tình nhiều hơn

Diễn biến cuộc tuần hườn trước mắt

Còn ngại gì chưa chắc đời tàn?

Lâm nguy mới chịu cứu nàn

Thôi còn chi nữa bạn vàng ngày xưa

Linh Tiêu Động cũng vừa truyền rải

Những phần đông là Đại căn cơ

Hậu sanh là tuổi hiện giờ

Sau nầy nối nghiệp phụng thờ Tiên linh

Mỗi lần cho Thiên Tinh xuống thế

Là lập công hầu để vị ngôi

Chớ đâu cho xuống mê đời

Mà quên tất cả những lời dạy khuyên

Trung Ương Đạo nơi miền Nam Việt

Cả chư hầu lẽ thiệt hiến dâng

Sao không tỉnh lại nguyên nhân?

Xem kìa hiện ánh tường vân chiếu ngời

Thiện căn mới kịp thời thoát nạn

Không căn cơ sao chẳng lo xa

Việc đời dồn dập hằng hà

Làm sao để được gọi là giải nguy

Đời như một sợi dây chỉ nhỏ

Đem treo chuông ắt khó chuông lành

Chiều nay cầu khẩn Trời xanh

Sáng mai lập vị có rành Trời đâu

Nhiều đệ tử Sông Mâu mò ngọc

Đã dãi dầu lăn lóc đó đây

Rồi con gặp lại tình Thầy

Dìu qua bĩ ngạn thoát bầy ôn binh

Tiên tri cho muôn nghìn vạn loại

Hiểu chút điều cần phải lo xa

Rồi đây nhiều cuộc hội tòa

Lập xong Hội Thánh, Phật Gia cứu đời

Trong những lúc hiện thời quang điển

Thầy hạ trần dạy chuyện cầu mong

Sau nầy toàn điển Thần Thông

Bút Cơ đã bế vì trong mạt kỳ

Nhận cho rõ siêu vi hữu thể

Thắc mắc điều quá tệ căn tiền

Mỗi người đều có Bổn Nguyên

Duyên đời, duyên Đạo tùy quyền sang qua

Nếu lo Đạo Trời Cha giúp sức

Nếu lo Đời tích cực tự mình

Hằng hà vô lượng cao linh

Danh Tiên là một pháp sinh ngàn đời

Gió ru hồn, hồn ơi trong mộng!

Mộng điêu tàn hồn động vào đâu?

Kiếp căn nếu muốn hiểu sâu

Chỉ cần Siêu Pháp thì đâu khó gì?

Liên Hoa rộ đợi kỳ Liên Bửu

Ngũ linh ngờ chờ đủ căn lành

Một nền Tôn Giáo lập thành

Vững vàng oai vệ mạnh lành vô song

Ngự trung điểm không lòng đố kỵ

Không nhận điều ủy mị bao giờ

Thiên Đài tiếng gọi đơn sơ

Cuồng phong yên lặng cũng nhờ kỳ Thiên

                                             Thẳng Siêu Chơn toàn nhiên rỡ rỡ

Dùng thần quang xem chỗ phép mầu

Định tâm một lúc hồi lâu

Niệm danh thần chú định câu pháp thần

Hóa xung thiên tường vân hiển hiện

Phóng đạo quang hô chuyển, chuyển luân

Xông vào trận mạc lưng chừng

Bao nhiêu binh khí không ngừng hiện ra

Chỉ có cái bình sa rưới nhuận

Rồi hóa thành lơ lững hư không

Xa xa nhìn thấy cuồng phong

Đại Vương triều ngự quá đông như vầy

Lập xong rồi Đông, Tây, Nam, Bắc

Bao vòng dây xiết chặt Thần Thông

Tường Vân một phút lập công

Hết mình bay nhảy vào trong được nào

Vị Tướng Soái qươi đao ào ạt

Hiện xung thiên ngả tạt đường siêu

Biết rằng khó thể đến liều

Ngại vì kế quỉ cũng nhiều lắm khi

Liền bao phủ thành trì trận mạc

Liệng Kim Đồ đã đạt Linh Sa

Kim Chuyên mới diệt đặng tà

Linh Tiêu một phát song sa nghiêng thành

Các Đại Vương lừng danh triệt giáo

Một lần cùng quyết tạo hay không

Hiện ra tất cả thần thông

Vô hình biến hóa khắp trong địa cầu

Vừa nghe tiếng vang sầu thê thảm

Cả triệu dân lâm nạn phen nầy

Vì hơi khí độc tràn đầy

Đường đi lót thật bằng thây xác người

Lũ Ma Vương lại cười chế diễu

Rồi tạo thành mầu diệu oai pghong

Âm u tối lạnh trời đông

Nhìn nhau chẳng thấy bởi không pháp mầu

Ai có luyện cao sâu thần nhãn

Mới hậu kỳ tỏ rạng lối đường

Tức thời một vị Ma Vương

Gọi hồn quỉ sứ tứ phương hiện về

Nhìn lên trời tư bề đại quỉ

Nhìn xuống trần, ôi nghĩ mà ghê!

Thần Tiên Thánh Phật trở về

Trên cao giáng xuống nào hề sợ ai

Một khí thiên, pháo đài vội nổ

Tiếng vang trời đại khổ dân lương

Thầy cho tuyệt cả Âm Dương

Ngũ Hành ngưng lúc chiến trường Sum La

Lũ yêu quái xót xa kinh hãi

Che chở nhau mà chạy thoát nàn

Thi tài vượt biển Non Nam

Không sao thoát khỏi đạo quang tướng Trời

Thấy âm u trên đời yên lặng

Vì không còn tiếng động nhẹ nhàng

Phật Tiên còn lạnh tim can

Huống chi sanh chúng hóa đàng nghiệp duyên

Một đại điểm toàn nhiên đã gọi

Lúc bấy giờ ai nói ra lời

Song song pháp thuật rã rời

Tạo thành tiếng nổ rung Trời thế kia

Ôi! Giọt lệ đầm đìa Từ Mẫu

Thương nữ lưu phải đậu hay không?

Chắc là mạng tuyệt nguy vong

Các Tiên nữ cũng khóc ròng vì thương

Thầy ứa lệ đau buồn chi xiết

Phật Thánh Tiên chí quyết diệt loàn

Luật Trời khó thể đình sang

Tuyển người hiền đức chỉ hoàn bao nhiêu

Tiếng cười rộ của yêu phải sợ

Thiêng Liêng đồng hộ trợ toàn linh

Không còn những phút sợ kinh

Chỉ nghe những tiếng Thiên Tinh vang lừng

Các Như Lai hội cùng Tam Giáo

Trước điện Thầy xin dạo ra tay

Đến giờ đã mãn trần ai

Đã Thần khử mị trừ loài quỷ vương

Khí Hung Thần tang thương tro bụi

Khí Thiên Quang một buổi chật đường

Dùng thần thông hiện nhiểu nhương

Vận hành chuyển biến khắp phương đổi đời.

Đổi Hạ Nguơn vào thời Thánh Đức

Đồi địa cầu, đổi chức hiền tài

Cuộc đời thạnh trị lâu dài

Xem qua lừa lọc, còn ai tranh trần

Kìa địa ngục giam phần tội lỗi

Đợi ngàn năm trở lại thành công

Thành công bằng Khí hồng mông

Kỳ nầy đã định vì không tư kỳ

Ánh thái dương huyền vi chiếu mãi

Đêm như ngày, ngày lại như đêm

Thượng Nguơn Thánh Đức vui thêm

Minh Vương trị quốc êm đềm vui ca

Sống Thượng Nguơn, sống nhà Thần Thánh

Sống Hạ Nguơn, sống lãnh đao binh

Con đường nay đã phục sinh

Chẳng còn nhiều việc đinh ninh thế nào

Các cường quốc ba đào đã thoát

Thì giờ đây mới đoạt lịnh truyền

Khó mà cầu khẩn quốc Tiên

Trong khi Thầy dạy Sấm Truyền không hay?

Lời đã thuyết không sai lãnh vực

Để thi hành Thánh Đức còn nguyên

Sau nầy Đệ Nhị Sấm Truyền

Xem qua rõ thấu đại duyên căn lành

Thầy khuyên con thi hành đúng lịnh

Khó những ai dua nịnh siểm dèm

Tịnh trường nương náu cho quen

Sau nầy chỉ có lấn chen ở chùa

Lời khẩn nguyện tranh đua được trước

Chớ để mình lội ngược thủy triều

Xuôi dòng là được cao siêu

Còn không do bởi đánh liều cùng chăng

Nếu độ thế tùy căn hóa độ

Nếu ra đời tùy chỗ biến thiên

Bao la trời đất toàn nhiên

An thân thủ phận mới yên kiếp nầy

Nếu dễ ngươi khinh bai thì khổ

Nếu cải canh những chỗ nguyện cầu

Thì là uổng kiếp tu lâu

Chỉ nhìn thấy những vọng cầu tan đi

Oán với người cũng vì tà dục

Nếu giúp người chớ chút kể ơn

Giữ tâm quảng đại nhiều hơn

Thức thời tìm được lý chơn trong lòng

Lời ý đẹp Thầy mong con nhớ

Nhớ một lời con đỡ một thời

Không buồn dầu phải lệ rơi

Từ bi mà chẳng hề rơi giọt sầu

Thầy không nỡ dùng câu quyền lực

Chỉ dạy bằng an6n đức khuyên lơn

Mà con còn lắm dỗi hờn

Thầy đâu phụ trẻ những cơn loạn thần

Đời như ngọn đèn hồng trước gió

Cuộc đau thương chỉ có lọc lừa

Con nguyền giữ dạ muối dưa

Thầy ban cho phép Thượng Thừa lo xong

Điều phàm ý khó mong trừ diệt

Tìm Phật tâm nếu thật lòng tin

Thì con cũng đủ huyền linh

Diệt đi tà mị trong mình của con

Một lời nói không còn hiền đức

Cũng bởi vì nghiệp thức mà ra

Cẩn ngôn con giữ ôn hòa

Bảy lần uốn lưỡi khi ra một lời

Tánh sân si con thời khó diệt

Diệt đặng rồi nhờ thiệt lòng thành

Không gì nhỏ mọn ghét ganh

Con đừng quá nghĩ cạnh tranh bạo tà

Đèn Nhựt Nguyệt chiếu lòa sáng diệu

Soi Đạo mầu bằng hiệu điển truyền

Cơ Quan Bộ Phận Hiệp Thiên

Đứng đầu bộ máy vẹn nguyền lập công

Cầu Thầy Mẹ gia phong hiền đức

Cầu Phật Tiên độ dứt mê si

Nam mô Thượng Đế huyền vi

Ngọc Kinh Sấm Pháp hậu kỳ truyền ban.

Hởi nguyên linh việc làm nên nhớ!

Kết quả rồi không ngỡ xét suy

Nghĩ rồi cố sức làm y

Vui lòng khi được quang huy trọn nguyền

Nếu trọng phần điển thiên siêu thể

Động phòng linh thống hệ Huỳnh Đình

Nếu bằng một bậc nguyên linh

Tây Kỳ Đạo Nghiệp tánh mình cũng siêu

Thầy Thượng Đế thương yêu tất cả

Dầu Ma Vương nếu đã thọ truyền

Một kỳ ân xá cao nhiên

Chí tâm Xiển Giáo trọn nguyền độ an

Không phân biệt muôn ngàn Tôn Giáo

Mỗi phái, chi đều Đạo Thầy truyền

Vì như một bến nhiều thuyền

Tùy con ưa thích tự nhiên mà về

Mỗi thuyền đến không xuê bến giác

Đạo Thầy ban con đạt tinh thần

Căn Tiên vị Phật cũng gần

Gắng tâm sẽ được vẹn phần nghe con!

Rồi sẽ có các đoàn của Đạo

Lập xong rồi Thầy tạo những kỳ

Để con trương bảng vô vi

Trong ngày Sóc Vọng thường khi lệ Đàn

Máy Hư linh muôn ngàn mầu diệu

Cũng muôn ngàn lịnh chiếu xuống lên

Nhiều điều khuyên nhủ gắng bền

Không ngoài Đạo lý lập nền Tiên gia

Xót thương nhân kiếp ra hành sự

Biết phận nầy có giữ vẹn lòng

Đời xem chết tợ mãi lông

Ngại vì cho kiếp buồn trong tuổi đời

Tà ý niệm là thời đảo loạn

Lập những gì chán ngán vô biên

Rồi đau xót chạnh dạ phiền

Rồi buồn lỡ mộng, lỡ duyên, lỡ đời!

Chỉ cho thấy chiều mơi tan vỡ

Nếu mộng hồn muôn thuở dãi dầu

Nặng nề cho xác na lâu

Còn đâu thể thống của bầu linh quang

Đại linh quang điển vàng Thầy hiện

Mỗi con đều có điển linh quang

Tại con mờ phủ nghiệp ràng

Cho nên chỉ có ngỡ ngàng xót xa

Khá xét lại đời là giả tạm

Vật chất nầy nguồn cảm là đâu

Di Đà bí pháp tròn câu

Chớ gì việc nhỏ chẳng thâu mật truyền

Ngày Thầy lập Sấm Truyền Kinh Pháp

Gom tựu về quy nạp căn duyên

Được nghe bí pháp đầu tiên

Xong rồi im ẩn để phiền thời gian

Cũng là việc muôn quan, dân sự

Phải tai ương nếu giữ sai lời

Nhớ rằng tiếng gọi muôn nơi

Truyền nhau ngôn ngữ những lời cao siêu

Siêu chơn lý những điều thử thách

Thử thách rồi minh bạch cao siêu

Có nhiều ảo tưởng mọi điều

Nên sanh thử thách, nên nhiều khảo thi

Tiếng chuông giác cao nghi dội lại

Vọng ngân vang kinh hãi tà thần

Đây là hữu phước nguyên nhân

Nên còn gặp lại pháp thân vẹn toàn

Thiệt phước đức, không còn sợ hãi

Thiệt một lòng, dám cải Thiên điều

Dối lòng một chút thì tiêu

Tiêu hồn mới sợ xác thiêu ngại gì?

Đó Ấn, Nhật chung quy một cõi

Nọ Liên Bang tiếng gọi Trung Ương

Màu vàng khơi đậm tình thương

Cậy nhờ chữ “Đức” lập trường mới an

Giống Hồng Lạc muôn ngàn lâm trận

Cũng bởi không hậu vận lo toan

Chừng nào hiện rõ hào quang

Thiên ân Trước định rõ ràng Bửu châu

Một Thánh vị chờ lâu còn ẩn

Mượn xác trần nhưng vẫn ngại ngùng

Trước sau xem lại cho cùng

Rồi đây sẽ có ứng dùng Huệ Linh

Bóng Quan Âm nguyên hình hóa hiện

Trong thời gian rõ chuyện mầu vi

Trước xây Ngọc lộ nhứt kỳ

Thiêng Liêng điểm bảo tập thi pháp thần

Ngán cho cuộc dương trần biến đổi

Biết nguyên linh chịu nỗi hay không?

Những người có chút huệ thông

Sau nầy quy tựu trước sân Đạo mầu

Quang Vân Trường gồm thâu mật chỉ

Lập cho rồi nguyên vị rõ truyền

Khai minh tánh Phật, tâm Tiên

Thiên ân ban bố lãnh quyền thi công

Đây Thầy giảng điều không được lộ

Phép tà thần cũng ngỡ chen vào

Đừng vì cơ hội tay trao

Cho tường sẽ thấy đến mau cận kề

Chen lấn nhau không hề yên nghĩ

Giờ thì thời quỷ mị ôn binh

Sau nầy giờ của cao linh

Thiên cơ tự toại phê bình khó chi

Đường thăm thẳm còn đi diệu vợi

Mức tột cùng sẽ tới cùng ta

Nhờ câu kiên nhẫn đem ra

Trong kỳ mạt hạ gọi là tàn nguơn

Vọng tiếng nhạc khai môn điểm huệ

Là muôn người môn đệ qui chầu

Thập niên xét lại thì lâu

Đến rồi thì nói niên thâu quá gần

Bởi tánh cánh người trần khó tả

Xong việc đời người đã mới tu

Nếu như giữa lúc xuân thu

Bị đàng cám dỗ nghìn thu còn gì?

Sao mơ mộng làm chi danh vọng

Việc tồn sinh kiếp sống là đâu

Hồn linh báu trọng nhiệm mầu

Có ai hiểu rõ nhịp cầu danh thinh

Tu không nguyện cho mình thoát chết

Mà nguyện cầu cho hết lệ dân

Vì tu có một thành phần

Là tâm quảng đại cũng gần Tiên Gia

Thiên ân định truyền ra cao thượng

Một điển quang chấp chưởng ngàn đời

Sắc ban cùng lịnh Cha Trời

Điệp trình cho đúng thời kỳ định phân

Một lằn điển toàn thân khởi chuyển

Chuyển xác thân là chuyện khảo nhồi

Lời Thầy chỉ giáo con ơi!

Thành đô nhiều việc nổi sôi loạn cuồng

Cả Tôn Giáo cũng đương hùng dũng

Việc đã kề hữu dụng chi đây

Chốt giăng một lũ cả bầy

Chỉ làm oai vệ cáo cầy cho ai?

Có thông rõ đường dài cùng tận

Vầng trăng kia ai ẩn vào trong

Làm chi một việc cuồng phong

Rồi ra cũng chỉ tốn công với đời

Thấy những việc mưa mơi, nắng sớm

Mà thương đời kinh tởm khí thiên

Có chi là một uy quyền

Có chi là lối mật truyền thâm sâu

Biết xét kỹ lời châu tiếng ngọc

Phải biết điều siêng học, siêng chăm

Học rồi Sấm Pháp uyên thâm

Để rồi đối phó với thầm cừu nhơn

Thấy nhiều con thiệt hơn chưa thạo

Mỗi lần bình Thánh Giáo, Thánh Ngôn

Thì con kiếm chuyện la ồn

Để lời thuyết giảng không còn ai nghe

Thầy giảng lý dặt dè tà kiến

Chẳng dụng lời quyền biến sâu xa

Vì con chưa ắt hiểu qua

Nên lời siêu thể thốt ra ích gì?

Một công quả Thầy ghi ba bốn

Kỳ xá ân từ tốn tâm linh

Nếu còn theo luật giữ gìn

Ắt con khó thể tách mình dời chơn

Thầy đã hiện thâm ơn đầy đủ

Những lời vàng con giữ từ đây

Mười điều tâm huyết của Thầy

Các con thông thuộc vẹn đầy thâm công

Điều thứ nhứt một lòng kiên nhẫn

Dù nhục vinh lòng vẫn chặt lòng

Thà rằng đi đến xa trông

Còn hơn ở mãi trong lòng điêu linh

Điều thứ hai quyết tin Sấm Pháp

Hành vẹn điều đúng hạp Thiên Cơ

Tam công dựng lại thành bờ

Ơn dày đức cả hưởng nhờ mai sau

Điều thứ ba buồn đau chẳng nệ

Việc khảo thi mặc kệ Ma Vương

Là con giữ vững lập trường

Những vì là việc đoạn đường từ lâu

Điều thứ tư công hầu khanh tướng

Đừng ngỡ tu sẽ uổng đương thời

Công con Thầy chẳng quên lời

Ngày sau Thầy trả đương thời lại con

Điều thứ năm quyết tròn Chánh Pháp

Luyện cho thành hòa hạp khí Thiên

Nếu con đình lại ý nguyền

Lâu ngày xa chạy con hiền sa chân

Điều thứ sáu nghìn nhân đạo đức

Sống ở đời đánh thức cho nhau

Tín thành con chẳng phai màu

Một lời trọn tín danh cao tiếng đồn

Điều thứ bảy bảo tồn đạo lý

Chẳng dùng điều xua mị gạt đời

Linh hồn trong sạch con ơi!

Giả thân đừng tưởng, việc đời đừng mơ

Điều thứ tám nguyện thờ Đạo giáo

Dẫu Đạo nào nếu tão chánh minh

Không dùng những tiếng biện khinh

Thầy cho quy hội Bửu Đình cũng chung

Điều thứ chín không dùng lý lẽ

Để làm điều chia rẽ với nhau

Thâm tình máu mũ đồng bào

Lẽ đâu con chẳng lòng đau thương đời?

Điều thứ mười nhớ lời cạn xét

Đã nguyện tu dầu kẹt mưu sinh

Đến kỳ thường lệ Chùa, Đình

Cũng nên nhớ lại quyết mình đến nơi

Đây mười điều những lời tóm tắt

Bất thực tâm con đắc Thượng Thừa

Sát sanh con chớ hơn thua

Đường tu giữ hạnh, dạ ngừa Ma Vương

Còn bí pháp con luôn nhớ lại

Nếu Thiên Cơ đã trải đường qua

Đừng nên lộ việc mới là

Nếu con nói trước khó mà gặp sau

Thầy đã ngự trên cao nhìn xuống

Thấy mỗi con điều luống ước mong

Pháp linh đặng rõ huệ thông

Nhưng con khó thể vẹn lòng cầu xin

Nếu từ điển huyền linh đã thấy

Thì mỗi con khó thể lọc lừa

Từ đây ráng giữ muối dưa

Lần về bến giác rước đưa sẵn sàng

Thầy nhìn lại lòng càng xúc động

Nữa thân con khi vọng tà tâm

Hôn mê thì phải đọa trầm

Bao giờ con được ân thâm của Thầy

Đại duyên trước con đây khó nhớ

Khi rõ điều duyên cớ đọa đày

Con hiền ẩn nhẫn chờ ngày

Đó là mật pháp con rày hiểu sâu

Trong Chánh Thể Đạo mầu con giữ

Thầy huyền linh ân tứ cho con

Phật Tiên còn phải chìu lòn

Danh Thầy tá thế vì con mê trần

Tiếp những đoạn Thầy phân Tây Vức

Về cảnh nhàn lạc nhứt con ơi!

Nếu con đầy đủ những lời

Chí tâm cương quyết rạng ngời đức tin

Dạy cho lắm phân minh toàn thể

Cũng trong vòng đạo lệ mà thôi

Ngàn câu thi huấn tuyệt vời

Nào ai thấu rõ ngàn đời luận phê

Bởi con lắm nặng thề, nặng nghiệp

Mà con còn liên tiếp mang vào

Đời này con tiếp đời sau

Rồi con nối tiếp thêm bao kiếp đời

Nhớ lại con những thời thơ ấu

Tình thâm ân Đạo hậu là gì?

Mẹ, Cha còn lắm sầu bi

Vì thương con dại mấy khi nhọc nhằn

Chữ hiếu nghĩa nhớ rằng cao cả

Thời xá ân, ráng trả cho tròn

Cầu siêu cứu độ nghe con !

Cửu Huyền Thất Tổ vẫn còn chờ trông

Hoàn lại kiếp hồn vong hay chẳng?

Là nhờ con biết đặng lo xong

Một kỳ đặc nhiệm ân phong

Con ơi! Sẽ rõ luật công của Trời

Xá mấy phen con thời cam khổ

Nay xong rồi những chỗ tư lương

Dọn mình trong sạch lên đường

Hướng về Đạo Pháp lập trường vững an

Con nam nữ vững vàng chí cả

Việc cơ linh Thầy đã ban phê

Huyền linh truyền rãi tư bề

Khắp trong trời đất chẳng hề xa xăm

Tiên linh đắc cao thâm nhờ vả

Chí thật tin con đã nguyện cầu

Con ơi! Nhìn lại địa cầu

Không còn như trước vì thâu trở về                 

Con thoát xác chưa hề hay biết

Chỉ đến ngày Siêu Việt mới tường

Khá nên tìm hiểu Thiên Chương

Quang minh chánh pháp lập trường của con.

Ngàn phước huệ mót bòn cao cả

Tính Thuần Dương con đã lập xong

Xong rồi lời dạy Thầy mong

Thì con sẽ được phúc hồng cao nhiên

Thầy cởi rồng về nguyên ngày trước

Con noi truyền bá phước tạo nên

Biết chăng cơ hội vững bền

Gắng tâm con được làm nên mọi điều

Con nhớ chăng cao siêu thọ lãnh

Mà không rồi bởi hạnh tạo ra

Chữ tu con phải ôn hòa

Huyền Cơ bất lậu thế là nhớ ghi

Tài, Đức, Hạnh tôn ti đại sự

Phải đi đôi ba chữ nối liền

Hạnh Tài thiếu Đức chưa yên

Đức Tài thiếu Hạnh thêm phiền chung quanh

Hạnh Đức thiếu Tài sanh khó khổ

Đó những lời dạy dỗ Thầy phân

Duy Tâm trước lúc biện cân

Tinh thần quyết định là cần cho con

Kìa sắc dục chỉ còn sa đọa

Chớ lợi chi con đã năng cần

Nghiệp duyên thành tựu nơi thân

Có còn duyên giác phước phần chăng con

Nếu bí pháp vuông tròn ân đức

Nê hườn cung bất khuất nhuốc nhơ

Việc cần chẳng phải đơn sơ

Mà không trọn vẹn những giờ điển Thiên

Còn trẻ tuổi phải siêng đạo đức

Lớn lên rồi lãnh chức tiếp tay

Lo cho Đại Đạo Cao Đài

Khuyên con chớ vội mờ phai công trình

Con giữ đúng hạnh tình tánh nết

Cần phải lo đến hết kiếp đời

Tuổi thơ chớ có ham chơi

Uổng đi ngàn kiếp, uổng thời xá chi

Con nhớ chữ tu mi học Đạo

Nhỏ học hành, lớn tạo công danh

Đạo mầu cũng vậy mới thành

Trả xong nợ quả con thành kỳ công

Cũng có con vì trong mộng ảo

Đã tưởng mình cơ tạo là đây

Ngờ đâu duyên kiếp chuyển xoay

Gắng lo Đạo quả hưởng đầy duyên Tiên

Trên đời có huyên thuyên tinh khí

Có biết rằng bao Vị không con?

Thế nào lấp biển xô non

Dã tràng se cát chỉ còn chẳng xong

Có thấy chăng vầng hồng tỏ rạng

Nơi Trung Ương ánh sáng bừng lên

Lời vàng Sấm Pháp ghi tên

Ngọc Kinh truyền sắc dựng nền Thượng Nguơn

Vậy tất cả chớ sờn Đạo lý

Nay xong rồi Thiên ý ban truyền

      Nam mô Ngọc Đế quản quyền       Thượng Ngươn Thánh Đức lưu truyền Sấm Kinh

 

 

Home Thư viện 1 NGOC KINH SẤM PHÁP 1