TÌNH MẪU TỬ
TÌNH MẪU TỬ
ĐỨC KIM MẪU
Trời thanh gió mát dòng nước biếc
Đất mênh mang gợi chiếc thu dung
Đường trần lắm vẽ tình chung
Chưa tròn một thuở việc cùng phải mang
Mõi mòn trong mộng hoàng đã liệm
Những chuyện tình thực hiện vào mơ
Cố tìm ánh sáng đêm mờ
Bừng con mắt dậy, bơ vơ một mình
Máy Thiên cơ mặc tình thay đổi
Vẫn vơi sầu cằn cỗi con tim
Thấy con đang dệt ảo huyền
Từ ngôi Vô Cực, Mẹ hiền xuống đây
Vậy các con nghe bài Mẹ thuyết
Thương con trần Mẹ quyết độ an
Hồng ân rãi khắp trần hoàn
Hiện lằn linh điển nhẹ nhàng chiếu soi
Hiển Chơn Như giúp đời thành lập
Cuộc giao hòa bồi đắp cõi bờ
Mang tình nòi giống ban sơ
Đượm nồng nghĩa Đạo cậy nhờ Hóa Công
Xét tận gốc mới trông hữu lý
Phân ngọn ngành vô thủy, vô chung
Các con nghe rõ tận cùng
Lời châu Mẹ dạy đồng chung luận bàn
Thuở hỗn độn không gian mờ mịt
Khí Hồng Mông khắn khít âm dương
Chuyển thành bốn hướng, tám phương
Từ đây giao hảo Âm Dương hiệp hòa
Nhựt, Nguyệt, Tinh Trời Cha ban xẽ
Thủy, Hỏa, Phong Đất Mẹ khai thông
Bốn phương Nam, Bắc, Tây, Đông
Trung Ương Mồ Kỷ nằm trong trị vì
Bởi Dương thạnh, Âm suy mờ ám
Nên luật Trời giao cảm cùng nhau
Hiện thân Mẹ chuyển muôn màu
Tạo sanh muôn vật công lao trăm phần
Nào thảo mộc, thú cầm, nhân loại
Điển linh quang Khối Đại tạo sanh
Nhơn quần kết tựu Tam Thanh
Tinh, Thần, Khí hiệp đàn anh trên đời
Người chúa cả vạn loài vạn vật
Nghĩa thủy chung gang tấc tâm linh
Can Chi, Thiên Địa liên tình
Nên còn sanh sản thể hình tự nhiên
Các Thánh Đế đầu tiên Mẹ tạo
Thiên Địa Nhơn Hoàng Cổ trần gian
Người xây công nghiệp bảo an
Người lo ấm áo, người làm yên thân
Sống trên đời con cần ghi nhớ
Trong ba điều mặc, ở và ăn
Dầu cho xa cách mấy trăng
Mẹ vì con trẻ lòng hằng nhớ thương
Con nhớ chăng nỗi buồn nhân thế
Mà chính con thân thể lụy vào
Bởi vì nguyện ước ra sao
Từ khi Mẹ kết thai bào tạo ra
Mẹ cho xuống trần là lập vị
Để hái công thành ý chánh tâm
Ngờ đâu con phải lạc lầm
Muôn đời vạn kiếp luân trầm bến mê
Cũng có con trở về thành quả
Mẹ tùy theo tất cả gia ơn
Có con muốn đặng nhiều hơn
Cũng ra công khó chi sờn lập công
Bậc Như Lai còn mong xuống thế
Để tạo công huống thể chi con
Càng tu càng đặng vuông tròn
Ngại rằng mềm dạ hao mòn điển quang
Lẽ tiến hóa muôn ngàn hiện tượng
Vật vô tri cũng muốn thành hình
Vậy con muốn đặng Siêu Linh
Thì con cũng phải hy sinh kiếp nầy
Mẹ nhắc con xuống đây trả nghiệp
Chẳng phải vay mà tiếp buộc ràng
Sau nầy con lại khóc than
Thì ra lắm nỗi muộn màng con ơi
Đây Mẹ nhắc từ ngôi Vô Cực
Mẹ tạo sanh quả đất, núi, sông
Xây thành, đắp lũy Đại Đồng
Chuyển thành Tứ Đại, Mẹ không nệ hà
Xét cho tận, lụa là, ngũ cốc
Hay quả hoa nguồn gốc Mẹ đây
Trân châu, ngọc bửu quý thay
Xà cừ, mã não, chính tài Mẹ sanh
Dầu Cường Quốc hay danh Tiểu Quốc
Dầu Tiểu Vương hay thật Đại Vương
Mẹ đều phong tặng luôn luôn
Nhìn con đầy đủ công trường Mẹ ban
Nói cho con dễ dàng thông hiểu
Mẹ tạo sanh nào thiếu món chi
Tại con bạc nghĩa, vô nghì
Mộng danh, mộng lợi biết gì Mẹ đây
Con đẹp mặt, nở mày với thế
Cũng Mẹ lo điểm thể cho con
Từ dầu, trang sức, phấn, son
Con nhìn cái đẹp, con còn tự kiêu
Con xem nặng người yêu hơn hiếu
Con xem thường kẻ hiểu hơn mình
Hay con mang bịnh thần kinh
Lại như người mất tâm linh điên cuồng
Mẹ nói rõ trên đường giai cấp
Để các con ngăn nắp hiểu sâu
Bởi ngôi Vô Cực đứng đầu
Trời còn kỉnh lạy có đâu ai bằng
Mẹ lạy Trời lạy phần Dương chất
Chớ Mẹ đâu lạy trật ngôi son
Con nào thì cũng là con
Lẽ nào lại nghĩ những còn Nữ, Nam
Nếu Mẹ nhắm mắt an một phút
Ắt thế trần suy sụp đão điên
Thấy con gây tội lỗi phiền
Mẹ truyền Nho Giáo cơ huyền chấn hưng
Để mong con về cùng với Mẹ
Bởi Đạo Nho chỉ vẽ dễ đi
Thần thông linh điển nhiệm kỳ
Gom về tất cả những thì linh căn
Siêu tâm pháp đoạt bằng từ điển
Mặc dầu đời đang chuyện đao binh
Trường tu Mẹ lập muôn nghìn
Nam gìn thường ngũ, Nữ gìn tùng tam
Lòng son sắt lửa vàng không nại
Đẹp từ tâm tồn tại danh trung
Lời ra chớ để nương dùng
Bịnh tùng khẩu nhập, họa tùng khẩu xa
Con nghĩ rằng dục tà là hại
Tam Nghiệp trần đốt cháy lửa lòng
Thay bằng Tam Bửu vào trong
Lập thành Trí, Định, Huệ xong vẹn toàn
Sự thành công hai đàng vô định
Cũng chỉ bằng đức tánh con làm
Từ không hóa có vẹn toàn
Đạo không thể giảng vuông tròn nào hơn
Đời từ có rồi hườn không có
Đạo ngược dòng làm tỏ chơn như
Đạo soi ánh huệ hiền từ
Thinh danh muôn một bài thơ diệu huyền
Muốn lo Đạo trước tìm sự có
Động lực làm sáng tỏ quả công
Công trình khí lực vẹn xong
Công Phu Điển Lực tam công thành hình
Quyền thưởng phạt con tin có Mẹ
Phước duyên lành chia xẻ thẳng ngay
Việc làm Mẹ hứa đại tài
Công con không mất một, hai mãi hào
Thời hiện tại sao con chẳng xét
Nước mất còn đang kẹt thế nguy
Nặng nề âm chất níu trì
Mang thân tứ đại trả thì oan khiên
Cứ tranh đua kim tiền bả lợi
Thống đoạt quyền mong tới làm phiền
Lệ nô mấy bận chưa yên
Hỏi rằng bảo hộ theo quyền ai đây?
Giá bạc tiền mây bay, gió cuốn
Gớm văn minh máu đượm lửa binh
Gươm đao do việc văn minh
Hộ sâu, thù tợ non kình bể đông
Càng chém giết, càng trông nuốt hận
Nặng nề chi, căm giận ai đây?
Con ơi! Tình Mẹ giờ nầy
Mang theo chan chứa lệ đầy nhìn con
Mẹ thương con như non, như bể
Con thương Mẹ lại kể tháng ngày
Mẹ đâu nỡ cắt chia hai
Cho tình mẫu tử ưu hoài từng cơn
Mẹ nào có trách hờn chi trẻ
Tại con đành quên Mẹ, quên Cha
Nhìn con xa cách quê nhà
Mẹ đành rơi lệ biết mà nói sao?
Mẹ đã dạy âm hao mọi lẽ
Con mau về kẻo Mẹ nhớ thương
Nhưng rồi những cảnh thê lương
Luân hồi quả nghiệp đoạn trường cách xa
Dầu Nam Nữ ruột rà cốt nhục
Nhưng Nữ lưu thiếu hụt nhiều hơn
Bể dâu cam chịu nào sờn
Trải thân bồ liểu nặng hơn Nam tài
Đã phận gái mười hai bến nước
Cũng mặc tình lẽ đục và trong
Làm dâu khó nhọc bên chồng
Hiếu tình mang nặng, nữ công làm tròn
Hởi các con vun trồng hạnh đức
Việc phải làm mẻ sứt đừng nao
Đừng cho tâm động ba đào
Tấm gương thanh tịnh nêu cao tinh thần
Nếu lãnh nhiệm chuyên cần hành sự
Chớ vội vàng, lưỡng lự, e dè
Không quá trớn, chẳng rụt rè
Cho ngời ánh sáng, loẹt lòe không nên
Đồng nhứt tâm dưới trên phân biệt
Luật phải nghiêm, làm việc cho minh
Nghĩa vẹn nghĩa, tình vẹn tình
Những sinh thể chất, những sinh tinh thần
Việc Thiên cơ riêng phần Mẹ dạy
Vì cuộc cờ sắp lại nhân gian
Nho Tông phái bộ chung thoàn
Trên đường Bạch Sĩ Y Đoàn kỳ công
Dầu đoạn đường gió giông khảo đảo
Để biết rành máy tạo cao siêu
Vô vi nếu muốn hiện nhiều
Tất nhiên ẩn nhẫn mọi điều hữu vi
Còn ý niệm từ khi hạ thế
Có nhớ điều ô tệ giả thân
Chẳng qua đọa lạc dương trần
Ngỡ rằng nhiều việc căn phần làm nên
Xét sự đời thêm tên, thêm tuổi
Để làm trò gió bụi dã tràng
Có chi rằng đẹp, rằng sang
Mộng hồn mê muội đoạn tràng mù sa
Một giấc mộng thoáng qua còn đỡ
Ngỡ mộng sanh từ thuở hôn mê
Càng sâu ảo ảnh nặng nề
Khó tìm ánh sáng trở về ngôi xưa
Vậy hiểu rõ phải ngừa say ngủ
Bình tỉnh tâm nghe đủ lời vàng
Xin nhờ tâm huệ soi đàng
Trở về bến giác hưởng an linh phần
Chẳng nghĩ gì phù vân của cải
Mà xét rằng tối đại Thiên ban
Mầu siêu Chơn điển Từ quang
Rọi vào tâm tối độ ngàn sanh linh
Đây Mẹ nhắc Cung Đình thuở trước
Cảnh đang vui huệ phước cầu mong
Việc gì của Chủ Nhơn Ông
Cũng đều sắp đặt chớ không ảo huyền
Vừa trầm bổng Ca Tiên, Nhạc Thánh
Một niềm tin thọ lãnh Thượng Cung
Âm Dương máy nhiệm vô cùng
Từng khơi những điểm lại chung một bầu
Nhưng than thở vài câu Mẹ kể
Có vài con thất lễ tội mang
Vì theo luật pháp Thượng Hoàng
Phải đành xuống thế để làm lại duyên
Ngờ sanh sản Rồng Tiên, Hồng Lạc
Ngờ kết nguyền gieo hạt nhân sanh
Cho rằng đó cũng nguồn lành
Càng sâu thời thế đua tranh càng nhiều
Vì những cảnh tà yêu dấy loạn
Nên luân hồi từng đoạn bày minh
Từ đây đã tạo ngục hình
Chính là Tòa Án Tâm Linh con người
Mức tiến của đời như quá đổi
Chẳng biết rằng cơ hội lập công
Để sau hưởng những vị phần
Thể hình phương tiện làm thân vô hình
Nghe mê muội trong tình thế hạ
Nên Từ Thiên Mẹ hóa điển lành
Cùng Thầy sắc chỉ thành hình
Mở khai Đạo Pháp vẹn tình độ an
Khi những điểm linh quang giác ngộ
Bỗng nghe đâu chợt nhớ ngày xưa
Kìa là tiếng nhạc ru đưa
Giọng ca pháp lý Siêu Thừa bên tai
Kìa cảnh vật ngàn cây giăng phủ
Có vạn linh gom tựu bên thành
Chư Tiên đồng bạn vây quanh
Vui vầy một thuở trọn lành từ đây
Vì điển linh quang nầy bày tỏ
Những việc làm cho rõ chuyến đi
Biết rằng thế hạ mê si
Được phần điểm lịnh Mẫu Nghi ban truyền
Đạo Nhứt Kỳ khai nguyên Chính Giáo
Đạo Nhị Kỳ máy tạo thế thần
Tam Kỳ pháp báu luyện thân
Trị vì ám khí tà thần văn minh
Giàu tâm Đạo hiểu mình lẽ thật
Phải nghiệm tìm bản chất của đời
Thế nào tranh lấn bể khơi
Hồ đồ mộng tưởng tất hơi mỏi mòn
Khổ cho những hạng còn gia thất
Việc nợ đời lẽ thật phải mang
Làm sao được việc yên nhàn
Nếu còn tâm Đạo, còn làm phước duyên
Kỳ Hạ ngươn người hiền trăm tuổi
Vào Thượng nguơn phước tới dư muôn
Không còn tâm tưởng làm buồn
Thiên Đài quả vị tâm lương mỗi người
Nếu nghỉ đến thiên tư tánh ý
Thì xét qua pháp quý Nguyên Sinh
Nửa vô vi, nửa hữu hình
Cậy nhờ hơi thở làm mình đặng an
Vọng tâm thì cơ quan tan rã
Định tâm là kết quả Ngũ Quan
Bề ngoài tuy thấy ngỡ ngàng
Chỉ cần cho những việc làm bên trong
Còn Nho Giáo trong vòng khai mở
Thì lẽ nhiên một thuở gian truân
Biết rằng nguồn gốc nhơn quần
Nhưng đời chưa thấy tận cùng sẽ hay
Bạch Y Đoàn không ngoài cơ bản
Một cơ quan làm sáng cõi Trời
Thiệt là báu nhiệm con ơi!
Tạo thành phương tiện cho đời tu mi
Thấy Tú Khí lộ Kỳ Sơn Đạo
Các Tinh Quân đền tạo lập công
Ngũ Hành chuyển vận thần thông
Quan Âm hiện thể từ trong Động Huyền
Vùng Thánh Địa Nam miền Đế nghiệp
Hội Chư Hầu lẽ thiệt đồng tâm
Lưu tồn một bảng phúc âm
Đó là ánh sáng gọi bằng Nguyên Sinh
Thấy bá giáo tranh giành một lúc
Xiển, Triệt phân ngọn bút mỏi mê
Làm sao cho đậm lối về
Trước đền Ngọc Sắc đồng thề đồng môn
Theo việc làm rằng khôn sẽ thấy
Mẹ khuyên con nên để tâm minh
Dầu cho có vạn hùng binh
Không qua một kế Khổng Minh gia đài
Thế còn phải một ngày suy sụp
Văn Trọng Sư một lúc vừa gì
Lẽ nào đều thấu mầu vi
Cũng đành cho một thời kỳ than ôi!
Việc nhẫn nại cho rồi tất cả
Hãy xem gương danh giả Huyền Trang
Không gì danh lợi mơ màng
Trải bao gian khổ để làm nên công
Sự quả duyên gieo trồng đúng lúc
Những tấm gương Trung Trực còn đây
Vân Trường không một ngày chay
Trọn câu nghĩa sĩ bảng đài không xa
Hàng trí thức xem qua xét lại
Cho rành minh thời đại hiện hành
Biết rằng tranh mãi để tranh
Trong vòng trăm tuổi lẽ thành vào đâu
Nếu nghĩ về nhiệm mầu là quý
Bởi hiển linh quốc túy, quốc hồn
Thời xuân chớ quá vội hơn
Nhan Hồi một mãi nguồn cơn cạn cùng
Mẹ dạy con tình chung xa thẳm
Nhắc chuyện xưa con ngẩm niềm tin
Chính mình chưa hiểu được mình
Ngộ Không phép lạ gặp tinh Nhĩ Hầu
Trong những việc sang giàu thì phải
Xét đến câu Vương Khải, Thạch Sùng
Con ơi! Rồi việc tình chung
Hãy vì tình Mẹ kỳ cùng ráng tu
Đức kiên nhẫn mặc dù chịu nhục
Nhẫn để hòa kịp lúc cho xong
Thế nào cũng nhớ tam công
Việc làm căn bản Mẹ mong con hiền
Câu trung tín vô biên đức độ
Là tùy theo cái chỗ Tam Thừa
Nếu con vì chỗ say sưa
Việc đời lắm nổi, xin chừa sát sanh
Nói cho con hiểu rành hạnh đức
Ấy giữ gìn khỏi sứt mẻ nhau
Rượu chè có thể làm đau
Hư thân, mệt trí, lại hao điển vàng
Mẹ khuyên con việc làm nhất định
Nghĩ rằng từ tâm tịnh mà ra
Khỏi điều vọng ngữ, dục tà
Ấy là con nghĩ Pháp Hoa Tông Truyền
Cơ phước thiện đầu tiên Nho Giáo
Được lập thành máy tạo Trung Ương
Tâm Đàn giáo lý thành chương
Phổ Thông Cơ Pháp diệu thường Thế Thiên
Về Chánh Pháp theo quyền Chánh Thể
Đặt vào nơi thống chế quy điều
Gom về nguyên vị thật nhiều
Xem quyền làm chủ để nêu gương lành
Mỗi tín đồ đều hành chơn lý
Góp công vào điểm chỉ cho tinh
Cũng như những việc hành trình
Đều theo thể thức phái mình mà lo
Các Thánh Miếu dặn dò ý niệm
Lập những giờ bình diễn Thánh ngôn
Có Ban Cai Quản Chuyên Môn
Hiệp phần chí khí thể, hồn hoằng khai
Nhiều tinh tướng chưa hay việc đến
Đây Mẹ phân điểm lệnh mỗi con
Để lo tìm lẽ sống còn
Chớ vì dục vọng hao mòn bản căn
Thấy vạn binh giờ đang hội tựu
Xem qua thời đầy đủ sắp bày
Sum La một trận ra oai
Nạn to Hồng Thủy nào ai thoát nàn
Việc thay đổi lớp màn, thời cuộc
Đổi Hạ Nguơn lập được Thượng kỳ
Đổi hàng đại sĩ, tăng ni
Vào hàng Kim bảng Mẫu Nghi điểm truyền
Đổi địa cầu thay miền Nam Việt
Mãn nhiệm kỳ oanh liệt chiến tranh
Từ đây đồng vững tâm thành
Tự do hành thiện sử lành xem coi
Thuyền Bát Nhã độ người siêu thoát
Những vong linh nhờ đoạt phẩm tu
Điển vàng ấn chứng Phụ Từ
Nhẹ nhàng chơn thể mặc dù phàm vong
Từ nấc thang lập công bồi đức
Hàng chúng dân hết sức kịp kỳ
Tu hành trông đến khoa thi
Gia công điểm lịnh phương phi đành rành
Tu tại gia lẽ thành Nhơn Đạo
Hạnh Bồ Đề mới bảo xuất gia
Đạo Nho nguồn gốc ông, cha
Lẽ nhiên nam, nữ, trẻ, già cùng đi
Còn thời xuân chớ vì mơ mộng
Mà xét qua khoảng trống tâm linh
Biết đâu may rủi thể tình
Chớ vì buộc trói thân mình ngàn sau
Nếu đàn anh thế nào gương mẫu
Cho lối về làm hậu em hiền
Hộ trì linh điển Thiêng Liêng
Vẹn lòng một thuở chẳng phiền kiếp Nhân
Việc tiếp điển Mẹ phân con rõ
Từ huệ soi phải có chơn như
Một phần linh điển thiên tư
Một phần linh điển Phụ Từ ban trao
Luận qua việc ngày vào nước Phật
Các con nhìn thể vật mà ghê
Dầu khuyên con đến cõi mê
Trải qua đã rõ con thề rằng không
Việc khảo đảo do lòng con tạo
Nếu trọn tin ai bảo con lo
Thượng Thiên nào chẳng giúp cho
Để con phải khổ khi lo cùng Thầy
Vì kiên tâm quả nầy mới quý
Nếu dễ dàng ai nghĩ không ra
Hữu duyên dầu nặng tài gia
Có phần linh điển đúng là phương phi
Diệt tâm phàm gắng ghi chơn điển
Để tìm ra cơ chuyển ra sao?
Đạo Thầy ban rãi muôn màu
Những nơi tăm tối Thầy trao lại nhiều
Đạo là một thương yêu nguồn cảm
Đạo chính là ánh sáng dẫn đường
Đạo nhiều ý nghĩa chia phương
Tìm cho tận bảng siêu thường minh cơ
Người học Đạo tôn thờ Giáo Chủ
Từ phái, chi gìn giữ lời qua
Đạo như kìa một nhành hoa
Bề ngoài nhành, nhánh, thân, da rõ ràng
Trong nhụy phấn thêm hàng tinh chất
Trong điểm tinh sự thật khó tìm
Đạo là thể tánh Thiêng Liêng
Đi từ hóa độ lập quyền, lập ngôi
Tu để sửa trau dồi hạnh đức
Tu bổ điều mẻ sứt ngày xưa
Pháp nguyên luyện đặng Tam Thừa
Sẽ thông cuộc thế, để ngừa Ma Vương
Vậy tình Mẹ vì thương con dại
Đã phân minh trọng đại Siêu Thiên
Các con cố chí vẹn niềm
Để lòng Từ Mẫu vô biên vui mừng.
THI
Tình thương Mẹ dạy các hiền,
Mẫu dạy chung đàng phải hiệp liên,
Tử Sĩ thanh danh bài pháp huệ,
Kinh luân thành tựu Mẹ Thiêng Liêng. |