KINH DI ĐÀ
KINH DI ĐÀ
LƯ HƯƠNG TÁN
Lư hương đốt khói hòa ngút toả,
Mùi thơm bay khắp cả thành tâm;
Các vì Phật ở biển Nam,
Thấy mùi thơm ấy dương trần thành tâm.
Vì mùi hương tốc trầm thành thật,
Các chư Tiên cùng Phật khinh thanh;
Chứng lòng thế sự tâm thành,
Đằng vân xuống chốn dương trần chứng minh.
PHẬT THUYẾT A DI ĐÀ
Phật ra lời dạy kinh nầy,
Tụng kinh Tam Bảo phải dày lương tâm.
Dầu cho tụng niệm mãn năm,
Bụng không cố tưởng như cầm mà chơi.
KINH DI ĐÀ
Thích ca mới sang qua Xá Vệ,
Cội Bồ Đề thành lễ thi ân;
Dạy cho dân biết sự lành,
Nước này lại có một thành mồ côi.
Ngàn đồ đệ ra đời thành Phật,
Lại hai trăm năm chục lòng thành;
Mấy vì La Hán có danh,
Di Đà coi hết cho rành thiệt hơn.
Xá Lợi chỉ nguồn cơn Trưởng Lão,
Hiểu cho tường Tôn giáo trung lương;
Từ đây qua tới Tây Phương,
Mười muôn ức cảnh Phật đường đến nơi.
Chốn cực lạc thảnh thơi phép lạ,
Tánh từ nhiên khỏi hoạ như đời;
Nước nầy thiên hạ rạng ngời,
Hưởng bề vui toại ăn chơi cả đời.
Di Đà Phật hiệu thời chánh giáo,
Người còn đương giảng đạo nhơn sanh;
Dân thành Xá Vệ làm lành,
Không điều cực khổ nhọc nhành tấm thân.
Xá Lợi lóng nghe phân cho thạo,
Cực lạc là cảnh báo Tây Phang;
Hàng rào bảy lớp lan can,
Cả đều bao lưới bảy hàng cội xanh.
Cây đại thọ báu lành các nhánh,
Nhìn xem thôi thắng cảnh nguy nga;
Nhắm xem vui đẹp lắm mà,
Thế gian nào có được toà thiên nhiên.
Xá Lợi rõ căn duyên Phật đạo,
Chốn Tây phang cảnh báu xiết bao;
Cảnh này có một cái ao,
Tên là Thất Bửu, báu châu thiếu gì.
Châu mả não, lưu ly, xích phát,
Vàng tốt cao lộn cát thềm ao;
Trong ao tám thứ báu mầu,
Ngày đêm tỏ rạng, có cầu quyền oai.
Trên ao có lầu đài kim cổ,
Xa cừ, san, cẩn đổ bốn bên;
Trong ao nhiều thứ bông sen,
Hình như cái bánh xe đèn rất to.
Hơi bay khắp thơm tho các xứ,
Chiếu hào quang nhiều thứ lạ thường;
Vàng, xanh, trắng, đỏ sắc hường,
Hào quang lại chiếu âm dương chập chồng.
Chiếu dọi bốn thứ bông phưởng phất,
Chốn Bồng lai Tây vức thiệt vui;
Xá Lợi Trưởng Lão ngài ôi!.
Cực lạc chốn ấy đủ thời báu châu.
Thiệt phước đức nhiệm mầu rộng rãi,
Thiệt trang nghiêm quảng đại cao sâu;
Trưởng lão phải rõ cơ cầu,
Chốn ấy nghe tiếng nhạc âu khua hoài.
Vàng dưới đất động thay văng vẳng,
Giọng thấp cao dài vắn êm tai;
Thật vui nơi cảnh Tây đài,
Ước cho trần thế gặp ngày hậu lai.
Đêm có sáu giờ ngoài bông rụng,
Mạng Đà La bay xuống như mưa;
Người người nước ấy sớm trưa,
Sáng ra đi lượm đem đưa người dùng.
Ăn bông thể như cơm chẳng khác,
Chốn Tây Phang Cực Lạc độ đời;
Đến trưa về mới tới nơi,
Thường ngày tế độ cho người dùng ăn.
Cho Xá Lợi rõ căn lịch sử,
Chim Tây Phương nhiều thứ biết kêu;
Giống như hạt trắng rất nhiều,
Chim công, anh võ tiếng kêu khác thường.
Xá Lợi rõ thấy thương cộng mạng,
Lăng Tần Đà được hản đông tây;
Giọng cao lảnh lót ghê thay,
Giọng trầm như nhặt nào khuây tất lòng.
Kêu như biết luật thông giảng đạo,
Vọng từ ngằn thiện bảo rất hay;
Khi dân nghe tiếng chim này,
Bâng khuâng tưởng Phật, nhớ Thầy đòi cơm.
Xá Lợi tưởng thiệt hơn chưa rõ,
Tưởng chim kia gốc nọ luân hồi;
Đầu thai chốn ấy đền bồi,
Vì căn kiếp trước chưa rồi trả vay.
Tưởng vầy ắt lầm sai đó hẳn,
Bởi nơi đây thật chẳng lỗi lầm;
Từ nhiên giữ trọn đức âm,
Làm lành lánh dữ, đừng ham tranh đời.
Giữ ba điều được rồi không khó,
Mà tại sao chim có líu lăng;
Di Đà người hoá chim sang,
Đặng cho cả nước biết đàng từ bi.
Xá Lợi rõ lời ni thành Phật,
Gió cây đưa phưởng phất bảy vòng;
Lớp thì bao lưới phủ giăng,
Tiếng kêu trầm nhặt đau lòng thiệt hơn.
Lưới cây tợ giọng đờn rỉ rã,
Dân đồng nghe hòa nhã nào khuây;
Bổng liền nhớ Phật nhớ Thầy,
Nhớ trong kinh kệ luận đầy trang nghiêm.
Xá Lợi rõ căn duyên tiêm tất,
A Di Đà hiệu Phật cớ sao;
Bởi người có phép tài cao,
Thần thông quảng đại soi vào mười phương.
Gồm thế giới tỏ tường hiện thấy,
Nên người xưng hiệu ấy độ đời;
Than rằng Xá Lợi Ngài ôi !
Người bên cực lạc sống đời nguy nga.
Cũng như Phật Di Đà tan hiệp,
Người tử sanh mười kiếp thiêng liêng;
Xá Lợi nge rõ phỉ nguyền,
Bởi vì đệ tử khó biên tất lời.
Hằng hà rõ độ đời một dạ,
Đồng xét ra công quả cao xa;
Những người đệ tử Di Đà,
Thành tâm tu niệm gọi là thiêng liêng.
Đồng một ý kiền thiền tưởng Phật,
Đồng nhứt tâm âm chất công miên;
Số dân nước ấy uyên thiên,
Gọi là vô lượng, vô biên hằng hà.
Xá Lợi rõ người mà tin tưởng,
Vì hồn ai cũng muốn sang đây;
Cầu xin Trời Phật đầu thai,
Xá Lợi sau rõ hồn ai sở nguyền.
Hồn muốn dựa thiêng liêng cho khoẻ,
Đặng cầu gần với kẻ tu tâm;
Tránh nơi thế tục lạc lầm,
Thiên đường Phước đức muôn năm khỏi tầm.
Xá Lợi nghĩ suy thầm biết được,
Người không duyên ít phước dễ sao?
Muốn qua cực lạc được nào,
Xá Lợi nghe rõ âm hao thì rành.
Thế nam nữ trọn lành bổn tánh,
Nghe từ bi đức hạnh xót xa;
Mến thương đức Phật Di Đà,
Giữ lòng tín ngưỡng gọi là thảo ngay.
Niệm thầm dạ để hoài biến lấy,
Một ngày cho tới bảy thành tâm;
Chẳng nên nhớ việc khác lầm,
Làm lành lánh dữ đừng ham gây thù.
Rán bòn mót công phu cho rạng,
Đến ngày sau chung mạng chẳng xa;
Đệ tử cùng Đức Di Đà,
Lại gần trước mặt khuyến mà hồn yên.
Dặn hồn chớ đảo điên bồ bặc,
Vô thường đâu dám bắt đem đi;
Từ nhiên hồn đặng hồi qui,
Về nơi đất Phật một khi thanh nhàn.
Đó là chốn Tây phang phước đức,
Đó là tâm tưởng Phật thiêng liêng;
Xá Lợi nghe rõ xứ Tiên,
Bởi vì, sự quý nên khuyên cho đời.
Nam nữ có nghe lời cầu phước,
Thì ngày sau về được Tây phang;
Đặng làm dân Phật ở an,
Phải nghe lời dạy bảo toàn vẹn thân.
Xá Lợi rõ lời phân chơn thật,
Nảy giờ đây tích Phật kể ra;
Ta khen Đức Phật Di Đà,
Phật là tài cả cao xa tỏ tường.
Nay ta kể sáu phương cao thấp,
Cho hiểu rành lục thập vân vi;
Hướng Đông Phật A Súc Tì,
Tu Di Tướng Phật tên thì của ông.
Đại Tu Di nhìn vong thương xót,
Tu Di Quang đức Phật độ dân;
Diệu Âm là Phật ân cần,
Hằng hà Phật nhỏ muôn phần dày công.
Đều có phép thần thông quảng đại,
Khắp ba ngàn thế giới tuần coi;
Thốt lời chơn chánh hẳn hoi,
Các người rán niệm Phật Trời cứu cho.
Lời dạy biểu đắn đo khó nhớ,
Ngài xót thương ủng hộ vẹn toàn;
Khuyên người trong cõi thế gian,
Rán mà tu niệm biết đàn pháp tăng.
Phương Nam Nhựt Nguyệt Đăng âm chất,
Đức Danh Văn Quang Phật từ bi;
Đại Diệm Kiên Phật rộng suy,
Tu Di Đăng Phật Ngài thì ra ân.
Vô lượng Phật chuyên cần tế độ,
Phật hằng hà sa số thiếu chi;
Hết lòng niệm chữ A Di,
Thần thông quảng đại thua gì phương Đông.
Phương Tây Lương Thọ Ông tánh chất,
Vô Lương Đài Tướng Phật siêu thăng;
Lại có Vô Lượng Phật Tràng,
Đại Quang Minh đức cận hàng Tịnh Quang.
Bửu Tướng đức Phật toan độ dẫn,
Thế lâm nàn cầu khẩn được qua;
Các hàng chư Phật hằng hà,
Ba ngàn thế giới gọi là tư lương.
Phương Bắccó Diệm Vương đại đức,
Tối Thắng Âm thành Phật độ đời;
Nan Thơ cùng Phật độ người,
Võng Minh vì Phật gần thì Nhựt Sanh.
Hằng hà Phật đức lành hà hải,
Xem ba ngàn thế giái quản cai;
Dặn lòng trần thế chớ sai,
Rán mà tu niệm có ngày siêu thăng.
Phương Dưới có Danh Văn Sư Tử,
Phật Danh Quang công cứ độ nàn;
Đạt Ma với Phật Pháp Tràng,
Cùng là Trì Pháp Tây phang thanh nhàn.
Hằng hà Phật khó toan kể lại,
Coi ba ngàn thế giái được an;
Như ai tin tưởng vái van,
Từ bi theo Phật được toàn linh tâm.
Phương Trên có Phạm Âm thành Phật,
Túc Vương cùng đức Phật Thượng Hương;
Thương đời nên mới lo lường,
Đại Diệm Kiên Phật chung đường Hương Quang.
Tạp Sắc Bửu Hoa toan cầu phước,
Nghiêm Thân, Ta La Phật Thọ Vương;
Bửu Hoa Đức Phật tỏ tường,
Kiến Nhứt Thiết Nghĩa chung đường từ bi.
Như Tu Di rộng suy quảng đại,
Coi ba ngàn thế giái công minh;
Chúng sanh có dạ tu hành,
Trọn đời thong thả, hồn linh nhẹ nhàng.
Xá Lợi luận người toan tưởng Phật,
Sau Phật dùng âm chất độ cho;
Trẻ già trai gái biết lo,
Niệm kinh lòng tưởng rủi ro có Ngài;
Dặn lòng chớ đơn sai tín ngưỡng,
Dạ từ bi tín ngưỡng hồn linh;
Mảng đời có chí làm lành,
Sau về chánh quả nhập thành Nhuỵ châu.
Ai phát nguyện lòng tu tập luyện,
Hoặc là gần phát nguyện sở nguyền;
Về nơi cực lạc ở yên,
Xin đừng xao lảng sở nguyền đừng quyên.
Thành chánh quả vững bền được đắc,
Nắm Phật tâm gắn chặt thiêng liêng;
Đầu thai qua đó khỏi phiền,
Bởi lời nguyện trước dạ thiền ước mơ.
Kẻ sanh sau đợi chờ nào trễ,
Rồi đến sau đâu để mất phần;
Nếu mà nam nữ hiền nhân,
Có lòng sở nguyện được phần siêu thăng.
Nếu giờ kể Thiên đàng phước đức,
Ta đáng khen chư Phật cao sâu;
Thiệt là tài cả nhiệm mầu,
Từ Bi quảng đại ai hầu dám đương.
Phận ta nghĩ mà thương cho phận,
Đắc quả thành lận đận hiểm nguy;
Quý danh Thích Ca Mâu Ni,
Nhọc nhành rất khó xiết chi buộc ràng.
Ta thường dạo Thiên đàng trông thấy,
Nhìn trần gian thế giái luân hồi;
Năm điều uế trược ôi thôi,
Tai nghe mắt thấy, gẫm thời trược ô.
Đông người trược biết mô tránh được,
Mạng ở gần cũng trược biết bao;
Thảm phiền cũng trược dễ nào,
Thể nào trược cả thấp cao năm điều.
Rán sửa tánh dắt dìu tu niệm,
Rán thành tâm đặng kiếm công phu;
Soi lòng vẹt ngút mây mù,
Khác nào bóng nguyệt đêm thu rõ ràng.
Trong cõi trược khó toan tu luyện,
Mà lòng chuyên thiện nguyện mới thành;
Về lòng của thế chúng sanh,
Giảng điều công quả dạ đành không tin.
Thế ít chịu nghe kinh cải hoá,
Ta được thành đắc quả thạm nan;
Giảng lành cho chúng tỏ tàng,
Thật là rất khó không màng không tin.
Khuyên bá tánh giữ gìn bổn tánh,
Đặng ngày sau đức hạnh công minh;
Phật ngồi giải nghĩa chơn tình,
Với ông Xá Lợi bổn kinh vẹn toàn.
Các chư Phật luận bàn tập luyện,
Vui lòng theo tình nguyện tu hành;
Cúi đầu làm lễ Tiên sanh,
Di Đà giải nghĩa phân rành trước sau./.
CHÚ VÃNG SANH
Nam Mô A Di Đà bà dạ, Đa tha già đa dạ, đa điệc dạ tha. A Di rị đô bà tì,
A Di rị đa, tất đam bà tì. A Di rị đa tì ca lang đế, A Di rị đa tì ca lang đa, già di nị, già già na, chỉ đa ca lệ, ta bà ha.
(đọc 3 lần)
KHEN PHẬT A DI ĐÀ
Tây phương Giáo chủ Phật Di Đà,
Tịnh độ, Năng nhân tạo hóa ra.
Bốn tám nguyện xưa hằng độ chúng,
Lời thề rộng lớn thật sâu xa.
Thượng phẩm Thượng sanh đều tế khắp,
Đồng lên chín phẩm Bửu liên tòa.
KÍNH LỄ MƯỜI HAI HIỆU NHƯ LAI
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Vô Lượng Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Vô Biên Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Vô Ngại Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Vô Đối Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Diệm Vương Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Thanh Tịnh Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Hoan Hĩ Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Trí Tuệ Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Nan Tư Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Bất Đoạn Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Vô Xưng Quang Như Lai.
Nam mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giái.
Di Đà Hải hội, Siêu Nhựt Nguyệt Quang Như Lai./.