GIÁO LÝ TÀNG THƠ phần song thất lục bát
GIÁO LÝ TÀNG THƠ
(Phần Song Thất Lục Bát)
--------------------
(Trích Tàng Thơ Bửu Pháp ĐỨC KIM MẪU)
--------------------
Lời siêu pháp con gìn cho kỹ,
Mẹ Từ Tôn đã ký ban truyền;
Tàng Thơ Bửu Pháp cao nhiên,
Lập đời Thánh Đức lưu truyền pháp cương,
Do Mẹ tạo Âm Dương hiệp định,
Trước điện Thầy thừa lịnh Chí Tôn;
Trước đền Tam Giáo Thiên môn,
Nguyên Sinh sứ mạng Mẹ tôn con làm,
Dùng từ ngữ, thời gian, địa chỉ,
Mỗi phái chi, mỗi thị, mỗi quê;
Tùy theo phương tiện gọi về,
Con ơi ! chánh pháp lời thề khi xưa.
Mẹ ban con thượng thừa chánh pháp,
Lập sơ đồ Mẹ ráp ĐÀI NGUYÊN;
Mật tâm huyền diệu con tìm,
Hư linh máy tạo Khôn Kiền giao phân.
Đó là chỗ thiên ân mật nhiệm,
Mà con hiền đã luyện từ lâu;
GIÁO SƯ TỔNG QUÁT gồm thâu,
CỬU NGUYÊN ĐẠI TỊNH cao sâu linh đài.
Đây Nho Giáo Mẹ rày tạm mượn,
Lập bút cơ điểm tượng siêu hình;
Mà ban bí chỉ Nguyên Sinh,
Sau nầy TÂN HỘI CHIẾU MINH lãnh tròn.
Đến chứng đó vẫn còn khảo thí,
Hàng cơ duyên đều bị khảo nhồi;
Chừng nào nơi cõi thế đời,
Chuyển thành ánh sáng khắp trời Nguyên Sinh.
Thì trong bổn căn linh hết khảo
Sự luân trầm lý Đạo tường tri;
Giờ phân kẻ ở người đi,
Vai trò trách nhiệm Mẹ ghi tên vàng.
Con nào biết cơ quan trọng đại,
Thì phải nhìn trỡ lại Tàng Thơ;
Để làm trách nhiệm kịp giờ,
Long Hoa đã hiện còn chờ nữa chi ?
Hàng trí thức ngại gì thời buổi,
Xá chi điều tên tuổi với đời;
Một lòng trung nghĩa sáng soi,
Làm nên lịch sử rạng ngời danh lưu.
Có như thế đường tu kết quả,
Vừa độ mình, độ cả toàn linh;
Vừa làm ý nhiệm Nguyên Sinh,
Tiếp tay Từ Mẫu dựng thành Thượng Ngươn.
Không phân biệt linh hồn, xác thể,
Cảnh Thần Tiên là tại nơi trần;
Nếu không cởi bỏ nghiệp sân,
Mới ra khỏi hội phong Thần, phong Tiên.
TRÍ HÒA THANHcon hiền ghi kỹ,
Đường Long Hoa ngôi vị con rành;
Ấn chương phẩm Đạo Nguyên Sinh,
Mẹ giao con phải hết tình chung lo.
Vì tất cả vai trò cụ thể,
Cơ Vô Vi không trể lãnh phần;
Ngày con còn ở tại trần,
Cũng lo đảm trách một phần lớn lao.
TRÍ CAO THANHmột màu tinh tấn,
Vững đường về lãnh phận thi hành;
Đẹp tươi ánh Đạo Nguyên Sinh,
Trong hàng duyên giác siêu linh nhiếp hòa.
QUANG MINH ĐÀN không xa thời nhiệm,
Vì màn ba đã hiện đến rồi;
Nhưng hồn Đạo vẫn là ngôi,
TÀNG THƠ BỬU PHÁP lập rồi hôm nay.
Sau cơ cuộc hoằng khai bí chỉ,
Được khai nguyên ngôi vị ban đầu;
Con ơi ! Mẹ đã gồm thâu,
Còn ai ra khỏi trong bầu hư linh ?
MẬT ĐÀN DIỆU PHÁP tình Mẹ dạy,
Thay cho lời tựa hãy còn lưu;
Lòng tin thêm vững con tu,
TAM ĐÀI CHÁNH PHÁP, Mẫu Từ gia ân.
*
* *
Cơ huyền diệu Mẹ phân siêu pháp,
Để các con hòa ráp nên khuôn;
Làm sao cho được vẹn đường,
Bởi còn vận chuyển nhiều phương đến ngày.
Luật quy Pháp cơ khai chỉnh đốn,
Máy hành thiền hiệp bổn, quy gia;
Căn cơ sứ mạng nhiếp hòa,
Tường trình Phẩm Đạo đâu là điểm chung.
Xoay chuyển mãi tận cùng bằng số,
Đủ trước sau điều độ giác duyên;
Xa gần đồng hội tầm nguyên,
Lý cơ soi sáng Đạo truyền hữu vô.
Thiên ân định cơ đồ Tạo Hóa,
Máy tối linh có cả nơi trần;
Để mà tự luyện bản thân,
Mỗi Chi, mỗi Phái đều dâng điểm trình.
Công khó nhọc lòng tin mới vững,
Luyện gìn tâm chịu đựng gian lao;
Từ lâu đã có lịnh trao,
Cũng đều chiếu luật soi vào bổn thân.
Lời Mẹ giảng những phần ý tứ,
Để tùy duyên học chữ Pháp Nguyên;
Duyên nào cũng được tùy duyên,
Xem qua tự thấu lý truyền khả năng.
Hay rằng Đại Nguyên Căn duyên giác,
Hay vào hàng phẩm trác uy quyền;
Hoặc rằng trí thức tài hiền,
Hiểu theo cách luận gắn liền việc chung.
Đem khoa học tinh thần, vật chất,
Góp phần trong sự thật tâm linh;
Bởi còn sự sống siêu hình,
Biết tìm cách luyện Nguyên Sinh mới tròn.
Đừng ngần ngại khi còn khảo đảo,
Còn xác phàm ai bảo sự nhàn;
Trược thân tứ đại can tràng,
Pháp thân mới thật vẹn toàn thiên thu.
Chỉ còn cách luyện tu gìn Đạo,
Mới thật tâm hoài bão thiền gia;
Lời truyền Mẹ giảng sâu xa,
Sáng ngời Nguyên Lý cung tòa Phẩm Chương.
Giả các con tịnh trường nghiêm túc,
Rạng nhựt thời tiếp tục nghe truyền;
Trong phần Bửu Pháp khai nguyên,
Lập thành nghi thức thọ truyền trước sau.
*
* *
Sự thay đổi từ trao yếu nhiệm,
Do các con tự kiểm điểm thân;
Nghiệm xa rồi lại xét gần,
Bao giờ cũng có Thiên Ân điểm truyền.
Đừng lo ngại trần duyên xa thẳm,
Việc đáo đầu nghìn dặm sơn khê;
Minh minh, ảo ảo tư bề,
Đồng thông nhờ pháp chỉ về điển quang.
Ngày Thánh Đức hòa an đồng nhất,
Cũng như trong ý mật từ lành;
Âm Dương không thể phân tranh,
Còn tranh, còn chiến, còn thành sự chi ?
Đạo không phân những gì động tịnh,
Động tịnh do ở chính mình phân;
Đạo là hiệp đủ lượng cân,
Đạo là kết lại đủ phần Âm Dương.
Luyện tâm thanh cần nương ý thức.
Ý thức nào, sự thực vì mình;
Quay về rốt ráo cái nhìn,
Nơi mình điểm chính là linh hồn nầy.
Còn thể xác giả đây tạm mượn,
Để một ngày chẳng nhượng cầu xin;
Vô thường không chút vị tình,
Bắt hồn trả xác, hỏi mình về đâu ?
Đạo mầu nhiệm giải câu hỏi ấy,
Trả xác phàm còn lại kim thân;
Kim thân khác hẳn xác trần,
Kim thân nhờ luyện kết phần Âm Dương.
Luyện Tam Bửu, tinh tường hành định,
Nuôi điểm lành bằng hạnh, bằng duyên;
Hồn nầy có chỗ ngự yên,
Để về cảnh thật an nhiên hưởng nhàn.
Vậy mới gọi việc làm siêu pháp,
Vậy mới rằng hòa hạp điển linh;
Gom thành đầy đủ nơi mình,
Quy Tam, hiệp Ngũ kết tinh đủ đầy.
Học cho đủ pháp Thầy, pháp Mẹ,
Học cho tròn hai lẽ trược, thanh;
Học cho thông lý vận hành,
Học cho đúng với màu xanh của Trời.
Đời Đạo hiệp vị ngôi thành quả,
Luật bản duyên có cả xưa nay;
Xem trong luật lý định bày,
Ẩn tàng sâu kín không ngoài, chẳng trong.
Mẹ dạy con tấm lòng dâng hiến,
Mẹ khuyên con gìn điển của mình;
Lẽ nào con chẳng hết tình,
Lẽ nào con chẳng giữ gìn lấy con.
Đời còn khổ nên còn sàng lọc
Bởi Đời là khóa học người tu;
Một khi Đời quá sương mù,
Trở về thực tế ai tu biết liền.
Học Đạo có Chơn Truyền Chánh Pháp,
Sự nhẫn hòa sẽ ráp thành khuôn;
Các con gìn giữ kỷ cương,
Lời vàng Mẹ dạy soi đường cho nhau.
Tiếp theo đây phần trao động tác,
Để Giáo Sư truyền pháp Tịnh Tâm;
Thực hành nghiêm thiết tri tầm,
Càng đi càng thấy cao thâm nhiệm mầu.
*
* *
Diêu cung điện canh thâu ban điển,
Quang Minh Đàn thực hiện làm nên.
Hồng ân Mẹ chuyển trước đền,
Mừng con nam nữ ghi tên sổ vàng.
Vì tất cả cơ quan hành nhiệm,
Nên các con thực hiện tựu tề;
Nghe lời Mẹ giảng đơn huê,
Khai nguồn Pháp Đạo hiện về Tam Nguơn.
Đây Pháp Ấn Thiên tôn Đại Thượng,
Đại Phụ Từ chấp chưởng Càn Khôn,
Nguyên Sinh khai sáng chơn hồn,
Linh Quang Khối Đại bảo tồn bản nguyên.
Nhớ Pháp Lịnh Thầy truyền, Mẹ lãnh,
Ban cho hàng sắc Thánh đại duyên,
Để con đoạt được phẩm truyền,
Càng thêm tinh tấn siêu nhiêu thọ hành.
*
* *
Vòng luân chuyển lưu thanh, khử trược,
Gắn thần quang tại trước điền trung;
Khai quang, điểm nhãn vào cung,
Tứ chi đều được tận cùng chuyển xoay.
Trên thượng khuyết bửu đài hương tỏa,
Tiếp an thiền vận hỏa về sau;
Vĩ lư qua cửa vận hào,
Hồi quang phản chiếu rì rào gió đưa.
Đem khí điển Thượng Thừa, Trung, Hạ,
Phép đón thiền tọa, ngọa, trụ, hành;
Âm Dương kết mối liên thành,
Từ tâm thanh tịnh Đạo hành huân chuân.
Hộ thần điển thế thường khai nhãn,
Định thần cho cứng rắn mọi điều;
Song mâu khí tỏa ra nhiều,
Luân hành hô hấp chạy đều bên trong.
Đổi không khí cho lòng mát mẻ,
Niệm Di Đà vẹn vẽ tâm không;
Ngoài trời gió thoảng xa trông,
Huỳnh đình ấn tượng giữa vòng không gian.
Tinh Khí Thần hiện đang chuyển biến,
Ngự điền trung hóa hiện đơn ngươn;
Âm Dương chuyển luật tuần hườn,
Quy nguyên Tam Giáo Phật cùng Thánh, Tiên
Kết anh nhi đơn điền quy thống,
Chuyển tứ thời đầu vọng Càn Khôn;
Tam Đài thâu chuyển nê hườn,
Huỳnh đình tụng niệm tiếng đờn vô vi.
Thủy Hỏa Phong tu ly ký tế,
Nước tịnh bình chuyển thế hồi tâm;
Vận hành từ thuở cao thâm,
Lòng không sợ hãi dẫu rằng tà tinh.
Danh Thượng Đế oai linh truyền để,
Sắp luật hành bảo vệ máy trời;
Tuần hườn vận chuyển muôn nơi,
Hư vô luyện kỹ không rời pháp Tiên.
Sự điều chứng kết liên Tam Bửu,
Diệt Lục Trần bảo thủ Ngũ Căn;
Nhơn quần thị bất tương quan,
Dâm thân đoạn tuyệt, dâm căn chẳng còn.
Vô tư lự phục hườn cơ bản,
Chế phách hồn chiết Khảm, điền Ly;
Huyền linh pháp nhiệm siêu vi,
Lòng thành cảm ứng đến thì Thượng Thiên,
Lần bước đến Nhứt Nguyên Đại Tịnh
Diệt tâm trần pháp định châu thân;
Giả Dương hề diệt giả Âm,
Trung ương mồ kỷ soi tâm Minh Châu.
Không hiện tướng vô câu phiền não,
Thân bất chinh hư Đạo, hư danh;
Bí truyền pháp tịnh thừa hành,
Huyền Linh Vô Thượng chuyển thành hồng ân.
Đem khí tựu, Tinh Thần phải định,
Danh Chí Tôn phụng thỉnh liên đài,
Hồng kỳ hô hấp hoát khai,
Tam sanh ấn tượng Phật Đài kim liên.
Về hình thể như nhiên khoái lạc,
Phép Thuần Dương bia tạc danh nêu;
Chơn nguơn tạp hỏa tán tiêu,
Hộ thần cho đủ bát triều Tiên Ông.
Hễ chánh pháp xoay vần tấn hỏa,
Phép nhị Âm thủy hạ trung lai;
Âm Dương kết mối Liên Đài,
Tạp tiêu hỏa tán thiên thai thanh bường.
SƠ NHỨT BỘ bế môn tịnh khẩu,
Khiếu huyền quang soi thấu hạ điền;
Cực đồ Thái chuyển tiếp liên,
Sanh nhiều điển lực toàn nhiên định thoàn.
Phải tịnh định tâm an như nhứt,
Chuyển tứ thời hô hấp vận hành;
Thuần Dương quán triệt tinh anh,
Mật tâm khai nhãn chỉ rành chẳng sai.
Và mật tâm mười hai tiết đủ,
Phép gom thần Tam Bửu tựu tề;
Khai môn cửu cửu chẳng xê,
Minh Châu rạng rỡ ứng về Thượng Cung.
SƠ NHỊ BỘ cửu trùng Thượng Khuyết,
Thủy Hỏa Phong phân biệt biến sanh;
Phải cho thủy hỏa đồng cân,
Phong hòa dinh vệ tinh thần tốt tươi.
SƠ TAM BỘ điểm từ Thượng Khuyết,
Nguyên Sinh Đài chuyển tiếp Thượng Thiên;
Mật Tâm khai pháp bí truyền,
Mỗi con hành pháp điểm duyên Sĩ Đài.
TRI QUYỀN QUANG
Dụng THẦN ĐIỂN chuyển khai quang nhãn,
Định thần cho tỏ rạng chơn như;
Đem về Thượng Khuyết Đại Từ,
Bằng dòng tâm pháp cung hư điểm kỳ.
Bầu không khí huyền vi trầm ẩn,
Máy huyền cơ linh động làm sao;
Chuyển thành sức sống chiếu làu,
Bởi vì hấp thụ các màu Âm Dương.
Càng xoay chuển vòng cương Nhựt Nguyệt
Để hiện thời ánh tiết giữa trời;
Hạt dương đã lọc ra rồi,
Biến thành Bửu pháp rạng ngời huyền vi.
Một lòng sáng chuyển đi thuận nghịch,
Các vì sao chiếu bít cả trời;
Mười hai vòng điển minh soi,
Có hồng ân của lịch Trời ban ra
Sự luân lưu cung tòa hườn phục,
Ứng tâm điền chiếu rực Song Quang;
Minh kinh vận chuyển khắp tràng,
Bửu châu ứng pháp điểm ban huệ đài.
Người thọ pháp hằng ngày thường tịnh,
Ngoài tịnh kỳ phải định thiền gia;
Thông đồng lý pháp sâu xa,
Không nên bê trễ việc mà tiếp giao.
Giao thông điện cho nhau toàn bộ,
Máy tuần hườn mỗi chỗ đều giao;
Liên đài tiếp ứng trên cao,
Những vầng khí tượng trợ vào Thiền Cơ.
Đạo diệu luật giải mời thoát mộng,
Hiệp tinh thần khoảng rộng hư linh;
Sáng soi tự bổn nguồn sinh,
Lập nên Đại Đạo đẹp tình cội nguyên.
THÔNG THIÊN NHĨ
Dùng huyền diệu linh nhiên khai xuất,
ĐIỂN TINH thuần đúng mức thiền cơ;
Không còn Thần Điển vật vờ,
Bao phen phải đợi, phải chờ làm nên.
Hiện TINH ĐIỂN từng trên đầu mối,
Chia khắp cùng đường lối châu thân;
Xoay quanh bộ máy tuần hườn,
Lọc lừa tinh chất kim đơn tạo thành.
Mượn nhục thân ngụ tinh mà luyện,
Khi trả xong nghiệp chuyển thời lai;
Kim Thân Thánh Thể linh oai,
Đó là phẩm đức vị tài Siêu Nhiên.
Mỗi luồng điển tiếp truyền hệ thống,
Đều ứng theo chiều rộng, chiều dài;
Lý Nguyên không thể chia hai,
Âm Dương đồng thể, trong ngoài như nhau.
Vận khí tiết trên cao, dưới thấp,
Hành chân không hư thật, thật hư;
Từ trong thiên tính, tính người,
Cũng đều có đủ chơn như điển trời.
Máy hô hấp tự thời đã sẳn,
Pháp vận hành chỉ đặng đổi trao;
Cho thông các mạch tiếp giao,
Cũng nhiều bộ máy vận hào bao quanh.
Đường hướng Đạo tinh anh siêu việt,
Luật công bằng hiền triết minh khai;
Vẫn y từ thuở bổn đài,
Lọc lừa tuyển chọn đến nay đã nhiều.
Những căn cơ sớm chiều mong mỏi,
Sự vận hành theo dõi bước đường;
Nay từ ý nhiệm soi gương,
Tàng Thơ Bửu Pháp dẫn đường Cơ Quy.
Đâu cũng được dự thi tài đức,
Đâu cũng đều thi sức, thi công;
Cùng nhau lo việc Đại Đồng,
Sáng ngời yếu lý tinh thông nhiệm truyền.
Từ lâu rồi gắn liền mong đợi,
Đem tinh hoa vào tới vạn bang;
Nóng lòng vì nghiệp Vương Hoàng,
Lập nên kịp chuyển Bửu Tàng Pháp Thơ.
Càng giản dị như tờ tự thuật,
Phương pháp trao đúng mức luyện gìn;
Thấu tường cơ mật Nguyên Sinh;
Đông Tây, kim cổ phỉ tình ước mơ.
Nền khoa học hưởng nhờ nguồn bản,
Tự tinh hoa tỏ rạng cổ truyền;
Càng thêm hiển hiện khuôn viên,
Sách trao là cả nhiệm truyền tinh thông.
Việc đáng kể nằm trong bí quyết,
Cũng khởi nguồn từ Việt Nam đây;
Trung Ương Đài Báu ứng khai,
Tân Dân Thánh Đức là ngày Quy Linh.
Các trí thức anh minh tài đức,
Mỗi nơi đều thọ chức cầu phong;
Nhờ nơi Nguyên Lý Đại Đồng,
Gặp nhau ở chỗ khai thông bí truyền.
Là có đủ Sinh viên thọ học,
Cả nước đều chọn lọc phẩm gương;
Đem về nơi tận địa phương,
Là Thông Thiên Nhĩ tận tường trước sau.
Xem Tử Vi thấp cao mới biết,
Hoặc Dịch Kinh Đại Việt, Văn Khoa;
Thấu rành lý số mà ra,
Nơi vòng Nguyên Lý mới là đầu tiên.
Những năm qua gắn liền từng việc,
Về văn minh cho biết đã nhiều;
Vẫn là Nguyên Tử đánh liều,
Nguyên Sinh thì chẳng hiểu nhiều càng nguy.
Ngày Âu, Mỹ sầu bị lo lắng,
Là ngày chưa tầm đặng Nguyên Sinh;
Nguyên Sinh tự ở trong mình,
Chạy quanh rồi lại đáo nhìn bản thân.
Nên bị liệt vào phần trì trệ,
Còn nhiều nơi lại trễ, chẳng tròn;
Cũng vì quá kể dị đoan,
Cho rằng huyền bí chẳng còn hiện nay.
Người tin Đạo muôn loài đều hưởng,
Triết lý suông hẹp lượng mà thôi;
Lý và hành phải đi đôi,
Tùy duyên hạn hẹp chẳng rời ban ơn.
Tâm Vũ trụ: Thiên, Nhơn hợp nhất,
Căn bản là vạn vật đồng linh;,
Nên đồng có cả Điển Tinh,
Nên nghe được cả sự tình như nhau.
Nên Khí Điển càng trau gìn luyện,
Nguyên Lý chung là điển nhiếp thông;
Nhiếp nơi tại ngoại một vòng,
Mới rành Tinh Điển Đại Đồng là chi.
Càng thấu triệt siêu vi quá khứ,
Càng tỏ tường định chữ tương lai;
Nhân sinh kiếp sống trổ tài,
Huyền cơ, y bốc nào sai tự tìm.
Cái chân tướng đương quyền thế lực,
Hành động nào sự thực như nguyền;
Cho nên các bậc cầm quyền,
Phải thông Nguyên Lý mới tìm việc chung.
Quyền ở chỗ Cửu Cung Đài Báu,
Quyền Hư Linh từ Hạo Nguơn xoay;
Vô tình chi lại chia hai,
Xác hồn chẳng rõ, ly khai Đạo Đời.
Xem lịch sử con người vĩ đại,
Nhưng có ai tồn tại được đâu?
Phù sanh một kiếp dãi dầu,
Trăm năm rồi cũng nặng sầu chia ly.
Nay Bửu Pháp truyền ghi mỗi thứ,
Để tạo thành đầy đủ tinh hoa;
Suy gần mà cũng nghiệm xa,
Tìm nơi đầu máy tạo ra con người.
Chế người máy cũng từ điện tử,
Nhưng làm sao có đủ những gì;
Gọi là rung cảm, thức tri,
Linh hồn báu trọng huyền vi cho người.
Xưa Phục Hy cộng trừ điện lực,
Rồi lập ra nghi thức 8 cung,;
Ngày nay chiếu đó mà dùng,
Nay cơ Quy Nhứt, Cửu Cung làm nền.
Về Tịnh Giới làm nên nhiều mặt,
Về biến thiên sắp đặt lớp khuôn;
Cực kỳ hiển hiện tỏ tường,
Nguyên Sinh mới thật là nguồn cội Nguyên.
Sự ngược xuôi con thuyền chơn lý,
Cũng phải tường mật chỉ từng giờ,
Những điều quan trọng căn cơ,
Có ai đoán trước thời giờ cận bên.
Hình Nhi Hạ Học nền Thượng Học,
Triết lý siêu nguồn gốc đầu tiên;
Đông Tây khai thác dần tìm,
Càng xem giá trị thiêng liêng tối thừa.
Sự phản phục nguyên do rằng luật,
Sanh, Khắc đều ý thức vận hành;
Chớ mà học mãi Tương Sanh,
Không đem Tương Khắc điều hành ra chi ?
Nhứt Âm nhứt Dương chi vị Đạo,
Thoáng Truyện xưa rằng bảo là căn.
Cũng vì lẽ sống thường hằng;
Phải cần tri lý hóa hoằng nhân sinh.
Nhờ đâu có kỳ tinh đầy đủ.
Công dụng vào Vũ Trụ kỳ quan,
Nhị Nguyên sao lại chấp đoan,
Nhất Nguyên thành kiến nói làm chưa y.
Hãy đem tiêu cực thì chuyển nhượng.
Cho đương thời chấp chưởng phải thời;
Lấy cương làm thiện ai ơi,
Lấy nhu làm thiện ấy thời đoạn sau.
Đạo duy trung thời nào cũng vậy,
Đắc vị là đoạt lấy cơ mầu;
Ai người quân tử đi đầu,
Học thông Nguyên Lý là câu mật truyền.
HẠO NGUƠN KHÍ
Xem thời vị trung kiên, chánh trực,
Quân tử thời đúng mực tài hiền.
Làm sao không phí khí thiêng.
HẠO NGUƠN CHI KHÍ đầu tiên thọ kỳ.
Dầu có thể chuyển đi, dời lai,
Học chữ thời giữ mãi lòng chơn;
Vị thời làm được nhất ngôn,
Có thời thiếu vị thiệt hơn đợi chờ.
Sự Mâu Thuẫn nên hờ tường dựng.
Lại vô tình xem Thuẫn tường Mâu;
Tình thông triết lý mặc dầu,
Lý thời hai lẽ vận cầu khác nhau.
Đạo bất cứ nơi nào đều dụng,
Nhưng hiện thời phải vững lý Đời;
Âm Dương nào kén chọn nơi,
Nhưng Dương còn có cõi thời Thiếu Dương.
Âm cũng vậy mỗi đường còn thiếu,
Hoặc Đủ Dương hoặc chiếu Toàn Âm;
Tùy theo hưng thịnh việc làm,
Sự hòa cho đúng Dương Âm đủ đầy.
Đạo tự nhiên là đây hiệp đủ,
Thiên Địa Nhơn, Tam Bửu, Ngũ Hành,
Trời Dương cảm đất Âm sanh.
Trong khi Đạo vẫn bao quanh lý thiền.
Thiền trong lẽ tự nhiên giao phối,
Thiền trong khi sáng tối mãi còn;
Thiền gia là bổn tâm son,
Lấy thiền nuôi nấng sự còn khi sanh
Lấy Ly Khảm phân rành Ký Vị,
Thủy Hỏa thông, Hỏa Thủy đều thông;
Tận cùng là chỗ giáp vòng,
Ưng vô sở trụ thì không nghẹn đường.
Học Hà Đồ rộng phương nghiên cứu,
Rành Lạc Thư từ ngữ chỉnh tề;
Kiền tâm nội ngoại nghiệm bề,
Sao cho ứng với lời thề vị ngôi.
Bửu Pháp ẩn trong Đời mà luyện,
Mới đạt phần hiển hiện Đạo gia;
Giải bày nghĩa lý sâu xa,
Âm Dương hai mối cũng là tượng trưng.
Phân lưỡng nghi rồi phân tứ tượng,
Bát Quái thời kết xướng tam hào;
Mỗi phương hướng định khác nhau,
Thuần Dương quán triệt soi vào căn cơ.
KHÍ HẠO NGUƠN bao giờ vẫn mãi,
Nội ngoại thông tự tại đều đồng;
Một phần do ở chơn tâm,
Một phần do đạt khí thần chơn Dương.
Điểm trung cung chia phương vạn khắp,
Tìm căn nguyên của các hành tinh;
Tìm nơi phát xuất màu Huỳnh,
Đó là điểm tại Ngọc Đình trung ương.
Thổ Kim Thủy Mộc tường sinh Hỏa.
Thủy Hỏa Kim Mộc đã khắc Trung;
Thuận hành nghịch chuyển nhau cùng,
Tầm tri biến đổi cảnh cung điều hành.
Sự liên hợp đồng thành tương ứng,
Đất, Trời, Người bền vững từ lâu;
Cảm giao đồng khí tương cầu,
Thiên nhiên tự tánh một mầu hư linh.
Khi nghiên cứu về mình sẽ rõ,
Nhịp quả tim chỉ có bao lần;
Thay vì hô hấp từ trong,
Khác hơn tự có bốn lần, khác nhau.
Sự đồng nhịp trước sau thuần thuộc,
Lẽ vận hành mới được như xưa;
Đó là hợp với đại thừa,
Chuyển từ hơi thở truyền đưa điển lành.
Vậy mới biết điều hành quy luật,
Vậy mới hay đánh thức mộng trần;
Có thân phải biết rèn thân,
Thân trần dễ luyện mười phần thân Tiên.
Người có đủ nhân duyên tùy chọn,
Để kết tinh đủ món, đủ phần;
Chuyện tu so thiệt tính hơn,
Tu hành luyện kết hườn đơn diệu mầu.
Khi biết rõ đôi câu minh triết
Sự vận hành siêu việt, siêu linh;
Con người, muôn vật rõ tình,
Thiên nhiên là lẽ công bình nhuận ban.
HẠO NGUƠN KHÍ muôn ngàn tinh tuyệt,
Đem Hạo Nhiên vào chiếc thuyền thân,
Liệu lường cho đủ lượng cân,
Pháp duyên soi sáng thêm phần tinh nguyên.
MINH CHƠN KHẨU
Việc CHƠN KHẨU minh viên Đại Tịnh,
Được sắp rành điểm chính ngoại thành,
Âm Dương kết mối liên hành,
Hà đồ vận chuyển lập thành kim đơn.
Huyền diệu ứng phục hườn Thiên Đạo,
Dụng tinh ba rèn tạo bổn căn,
Khai nguồn mạch sống vĩnh hằng,
Lý thiền nuôi nấng bản căn điểm kỳ.
Người hành pháp ngại gì công khó.
Khi mượn thân cũng bỏ lại trần.
Tìm ra lẽ thật nguyên chân,
Mới là cao cả muôn phần về sau.
Đời chỉ biết công lao ngắn ngủi,
Chẳng định phân những chuỗi thời gian.
Trong khi công việc phải làm,
Thì đâu đoán biết đời tàn, kiếp phai.
Trong cái nhìn bi ai của thế,
Đã cảm trong suốt lệ trào tuôn,
Tự nhiên đời cũng thấy buồn,
Bởi vòng nghiệp lực ai vương phải nhằm.
Mang cả kiếp trăm năm duyên phận
Để hẹn hò lẩn quẩn kiếp sau,
Đến bao giờ được soi vào,
Tận nguồn duyên bổn, vẹn màu điểm chương
Nên Từ Mẫu vì thương con dại,
Xuống điển huyền để lại Tàng Thơ,
Bao giờ cho đến bao giờ,
Mẹ đây luôn đợi, mãi chờ các con
Luyện Thuần Dương không còn lo ngại,
Bởi Pháp truyền trái phải đều thông.
Cho nên rằng pháp Đại Đồng.
Cho nên được gọi ân hồng Tổng Quy.
Tâm con trụ là tri thiên mạng,
Trụ Kim Thân làm rạng cơ đồ,
Thân là bộ máy hấp hô,
Ứng trong tất cả hư vô nhiệm mầu.
TRỤ KIM THÂN
TRỤ KIM THÂN tìm đâu phương chi khó,
Trụ vào thân làm tỏ đuốc thiêng,
Vì thân có đủ gắn liền,
Đất cùng gió lửa thiên nhiên kết thành.
Thân tự có ngũ hành, ngũ khí,
Thân được gòm thành ý, khẩu truyền,
Mượn thân vì lẽ siên nhiên,
Kim thân bất hoại là tìm vô vi.
Những bước tiến còn khi hờ hững,
Vì thời gian chưa vững niềm tin,
Vì chưa hiểu được chính minh,
Mãi đi tìm luyện siêu linh của người.
Đạo Pháp siêu từ từ mà đạt,
Tầm thiên nhiên phải mát mẻ lòng,
Nhàn an mới thấy tâm thông.
Mới hầu đạt được lý không của Trời.
Rán nhanh lên con ơi ! trẻ hỡi !
Tâm pháp cần hiểu tới cho thường.
Đừng cho tâm động nhiễu nhương,
Sự tu mới đạt diệu thường mầu siêu.
TRỤ KIM THÂN phần nhiều lý giảng,
Dụng khí tinh ra dạng, ra hình,
Luyện tinh phải biết nuôi tinh,
Gom thần, tựu khí phải sinh khí thần.
Đường Nguyên Lý xa gần do trẻ,
Khi thông rành mọi lẽ tình thương,
Tùy con chọn lựa con đường,
Cũng đồng nhất bổn Mẹ đương trông chờ.
Lý Âm Dương bao giờ cũng vậy,
Vạn vật đều thứ ấy mà sinh,
Xem con có đủ thể hình,
Nhưng Âm Dương chẳng quân bình thì nguy.
Lời Mẹ giảng nhiều khi khó hiểu,
Vẫn nghiệm tìm mầu diệu thêm ra,
Thay vì chỉ dạy từng nhà,
Mẹ đây hợp lại tình hoa điều hành.
Pháp Vô Vi Mẹ dành kim cổ,
Luận Tam Thừa dạy dỗ đủ phần,
Phong ban ngôi thứ trọng ân,
Để con nào cũng được phần dự thi.
Rán nghe con trường kỳ thọ học,
Bước trường thi lừa lọc sảy sàng,
Để còn điểm chuyển, phong ban,
Trên đường sứ mạng vẹn toàn Chân Nguyên.
TIÊN THIÊN Ý TIÊN THIÊN Ý cơ truyền mật nhiệm, Sắp thành hình linh điển ba nơi, Thượng, Trung, Hạ của Đất Trời, Chuyển người tiến hóa kịp thời cảnh linh. Dầu ẩn pháp tùy thinh vẹn giữ, Dầu Mật Tâm ngôn ngữ tinh vi Nhập cung định vị hội kỳ, Bưu châu ngời tỏa phương phi nhíp hòa Vì tất cả tinh ba may nhiệm Vì thiền cơ hành chuyển đều đồng Ứng khai lưu vận đều thông Chiếu theo luật chỉ Đại Đồng bổn nguyên Luôn mở rộng Tiên Thiên môn thượng Tiếp mỗi nơi chấp chưởng nơi phần, Căn cơ gìn phận tu thân, Hườn nguyên định vị hồng ân mật truyền. Đài Nguyên Sinh tiếp liên muôn cảnh, Nhưng đảm đang thọ lãnh kỳ trung, Đại ân thiên mạng thính tùng, Pháp nguyên gìn giữ hườn chung hập đài. Lấy ý diệu đồng hai phúc quản, Âm Dương đồng linh cảm toàn thân, Thế hành ngọa tịnh nghiêm trung, TIÊN THIÊN Ý chuyển vạn trung hồng quan. Xem gom đủ muôn ngàn linh nhiệm, Trước tượng hình ba điển như nhau, Cũng như tuần tự trước sau, Âm Dương ký tế trợ vào thần quang. Giờ giảng pháp còn đang xung điển, Những pháp thần con luyện hôm nay, Trợ duyên siêu điển thêm hay, Lời châu Mẹ giảng thêm hoài cho con. Phút vắng lặng chỉ còn ngân vọng, Chuyển từ lời Mẹ phóng điển trao, Dạy con bớt nghiệp cho mau, Nghiệp chưa trả dứt lẽ nào lại thêm. Cảnh Tây Phương êm đềm thư thả, Ở lòng con cũng đã có rồi, Sao con khó đứng, khôn ngồi,
Xét xem tiền nghiệp ôi thôi quá nhiều ! Rán nghe con thà liều kiếp trả, Còn hơn ngồi buồn bã phí thêm, Thời gian đâu những gộng kềm, Có đâu nhường bước cho thêm tuổi đời.
AN LƯ LẬP ĐẢNH Chuyển AN LƯ Thiên thời mở rộng, Thống xuất Linh Tiêu động, Thầy khai, Hồng ân ban xuống huệ đài, Cho con chung tất hiền tài đảm đang. Duyên kiếp định đề trang danh phẩm, Thọ lịnh truyền tô đậm nét duyên, Làm sao cho đúng ý Thiên, Làm sao cho đúng Bửu Truyền Tàng Thơ Sự kết tựu theo giờ Nguyên Lý, Tuyệt vời xa thuần túy bí truyền, Trước sau đồng hướng chân nguyên, Siêu phàm nhập Thánh đắc truyền Bửu Kinh. Máy Âm Dương thông tình Nhật nguyệt Sự giao hòa mỗi chiếc hành tinh, Đồng chung là đại gia đình, Vận hành khí quyển màu xanh rực ngời. Màu xanh của Đất Trời tổng hợp, Chẳng biệt phân những lớp bụi trần,, Vì màu xanh ấy của chung, Của Trời, của Đất, của cùng Âm Dương. Lập đặng Đạo mười phương đồng một, Là nhìn nhau sự rốt màu xanh, Phủ trùm trong mỗi vận hành, Hư linh tinh tuyệt, thiên thanh rộng tràn. Những trải thân tựa màn nhân thế, Biết lập thân bảo vệ nguồn ân, Căn cơ duyên bổn phục huờn, Là do mỗi bước keo sơn vẹn gìn
XUẤT LINH TỬ Ngày vận chuyển XUẤT LINH TỬ điển, Máy huyền cơ hiển hiện muôn nơi, Thông cùng bộ máy Đất Trời Lập thành quy lệ cho đời Thượng Ngươn Chuyển Thánh Đức tuần hườn phục thỉ, Hóa siêu nhiên mật chỉ Từ Tôn, Sĩ Nguyên cây Đạo bảo tồn, Hồng kỳ rạng phất Thiên Ân thầy truyền Tiếp mật nhiệm không riêng hành nhiệm Lãnh Tàng Thơ là chuyển Đại Kỳ Huỳnh môn tượng ấn cung vi, Vừa hành môn nội, vừa đi ngoại thành Để thông xuất vận hành đều khắp, Bảng phong thần chỉnh sắp ngày xưa Lập phong thân bảng lọc lừa, XUẤT LINH hóa hiện rước đưa nhân hiền. Từ các cõi huyền nhiên siêu xuất Đến các nơi phần đất hữu vi, Đến giờ Mẹ chuển cơ quy, Đắc thành phẩm nhiệm có gì xa đâu PHÁP HOA TỰ trong câu đề rõ, SỬ NGỌC đề chứng tỏ minh trưng, Tự nhiên nhàn lạc tâm trung, Điển thần sáng rực khắp cùng châu thân. Dụng khí cụ quy phong nồng độ Vô lượng quang từ chổ Di Đà, Ghi âm từ thức lại da, Viên minh mật chỉ chính là cửa thông Người hay vật đều đồng mật chỉ, Nhưng tùy theo túc ký định hình Gom thành ý thức hữu tình Giải cơn ảo mộng để nhìn lại tâm.
BẾ HUYỀN MÔN Những chất khí huyền thâm hư ảo Thường ứng ra nuôi não, dưỡng cơ, Đó là thứ điện mập mờ, Tỏa đều rộng khắp để chờ nhân duyên. Việc quyết định nên nghiên cứu lại, Để nhận mình vào cái duyên do, Tâm yên trước cảnh tịnh đò, Có đâu thiếu hụt duyên do mà lường. Ánh trắng trong mười phương cũng rõ, Cũng không bằng tốc độ huyền quang, Lại còn lưu ảnh rõ ràng, Không như ảo tưởng dậm ngàn chuyển đi. Cái ảo thân có gì hư thực, Thị giác tìm chừng mực ra thôi, Tìm trong kiếp sống tạm thời, Sống trong sự giả, ăn lời cho nhau. Thương những cảnh sầu đau thân phận, Nhưng mỗi duyên lấn cấn hòa duyên, Trả chưa dứt hết nghiệp tiền, Lại thêm đầy dẩy oan khiên hiện thời. Kìa ám hiệu cho đời ghê sợ, Đời ngỡ rằng cái cớ cạnh tranh, Mặc tình nhiều nỗi phui phanh, Để chờ ân xá tội tình bao nhiêu. Quyền quyết định sao liều lĩnh thế, Xóa bản quyền thể lệ của mình, Để nhờ người khác phân minh, Trong khi mình đủ quyền hành thế ni. TRẢM XÍCH LONG, SÁT KỲ BẠCH HỔ, Phép diệu thường chỉ chỗ hoằng thâm, Cho nhân sanh khéo mà tầm, Bề ngoài tạm dụng ngưng cầm lệ giao. Nhưng chủ yếu không hao tán điển, Mỗi mạch giao thông chuyển tinh tường, Một là hữu thể ngưng luôn, Hai là chỉ dụng con đường bên trong. Để trách sự phiền lòng tuổi thọ, Hoặc nẻo đời dẫu có bôn hành, Pháp cần khử trược lưu thanh, Hợp theo lý sự điều hành của thân.
THÂU TAM BỬU THỐNG TAM QUY NGŨ Thần Tinh Khí Được kết thành đệ nhị xác thân Hiệp cùng Thánh thể Thiên ân, Ứng cùng muôn pháp tường vân sáng ngần.
NGŨ KHÍ CHÂU BẠCH NGỌC QUANG NGŨ KHÍ CHÂU rạng phần siêu xuất, Ứng thượng đài đúng mức vận kỳ, Điển linh hiển hóa cao nghi, Thiên ân sứ mạng hậu kỳ đã ban. Từ ý thức việc làm Nguyên Lý, Đến nhiệm trình mật chỉ siêu cơ. Siêu Nhiên ứng hiện kịp giờ, Lập đời Thánh Đức Tàng Thơ ban đồng.
LỤC TỰ KIM NGÔN PHI LONG ĐẢO VÕ Sang LỤC TỰ PHI LONG ĐẢO VÕ, Máy tuần huờn ngời tỏ thượng cung, Hồng kỳ thuần điển chuyển cùng, Đại kỳ Huỳnh Lão viên dung Đạo thành. Ngọc minh châu tinh anh ngời sáng, Đó chính là tỏ rạng chơn như, Huệ đài kim khuyết cung hư, Minh tâm duyên giác đại từ Phẩm Nguyên. Tượng khí hiện thông thiên triệt địa, Mỗi vận hào quang tỏa xung thiên, Nói lên bí quyết nhuận điền, Trở về định vị siêu nhiên bản đài. Thông máy tạo ẩn khai thượng hạ, Hóa Tam Thanh thiền tỏa Ngũ Cơ, Siêu Nhiên bổn chuyển Tàng Thơ, Đại Đồng Nguyên Lý bến bờ đồng thông. * * * Càng lo Đạo gia trung càng nhiệm,
Mức tột cùng càng luyện tâm minh,
Bởi trong nguyên vị thâm tình,
Không còn thay đổi sự bình phục duyên.
Trong giác ngộ gặp thuyền Đạo mở,
Trong tâm thành gặp chỗ hồng ân,
QUANG MINH sứ mạng đang cần,
Làm xong BỬU PHÁP, xong phần lịnh ban.
* * *
ĐÀI DIỆU PHÁP Thuần Dương quán triệt,
Lấy Tiên Thiên từ chiết Thượng Cung,
Lập bào thai bởi Âm Dương,
Thành hình đệ nhị phải tường Mạng Môn.
Nghe khí tỏa, nước tuôn, lửa dậy,
Nước càng nhiều, người thấy càng tinh,
Khí do nước đã xoay mình,
Thần do lửa đã chuyển hình bừng khơi.
Dưỡng sinh lực cung trời Nhựt Nguyệt,
Bầu Thái Dương liên tiếp vận hành,
Kim Tân, Ngọc Dịch xoay quanh,
Thể đồng truyền đạt pháp hành muôn nơi.
Thôi Từ Mẫu đôi lời chỉ giáo,
Truyền Hiệp Thiên tiếp tạo Tàng Thơ,
Ngày mai bộ Phận đứng giờ,
Mẹ ban điển tiếp Hình Đồ Châu Thân.
Miễn phép chung Phật ân, Thánh vị,
Giữ từ con phung chỉ Siêu Nhiên,
Hồng ân ban xuống bệ tiền,
Xe loan Mẹ trở, Nữ Tiên phụng chầu.
* * * Mừng chung tất đàn cầu tái lập, Lời Thất Nương Mẹ sắp giáng lâm Đàn trung túc kỉnh cao thâm, Xe loan hộ giá phi đằng tiếp nghênh. * * * Vòng linh điển từ trên Mẹ hiện Mừng các con trước điện nghe lời Những phần ý pháp sáng ngời, Các con an tọa kỳ thời thọ ban. Vì công việc rõ ràng sau trước, Bửu Pháp Tàng Thơ được hoàn xong, Hôm nay chung lại tấm lòng, Biết bao ý nghĩa rực hồng rạng phương. Các con ơi tấm gương nguyên sĩ Đã định rồi ngôi vị từ lâu, Vì đây là chỗ nhiệm mầu Tìm nhau để được vẹn câu bí truyền. Không ngần ngại dầu duyên xa dặm, Vẫn miệt mài in đậm lý nhiên, Làm sao cho rạng chơn truyền, Làm sao đạt được diệu huyền cơ linh. Càng soi sáng niềm tin chí hướng, Đường đạo mầu liệu lượng hôm nay, Vì đây ứng hiện trong ngày, Vạn linh tề tựu không sai bước đường. Chơn lý đạo còn gương ngời tỏ, Những ánh dương huyền hạ linh kỳ, Lập thành sau trước thức nghi, Vận trong ý nghĩ huyền vi đất trời Nên chơn lý tuyệt vời biết mấy; Làm nên phần trọng đại Thiên Ân, Làm sao cho trọn tinh thần, Nghĩa là tất cả hiến dâng cho Thầy. Vậy mới gọi tâm này nhiệt huyết, Thì sá gì sự việc gian lao, Để tâm rảnh rỗi trước sau, Là nhờ hiến cả công lao cho Thầy. Đạo đức chung hội nầy tinh tấn, Đường căn cơ tiến dẫn nghìn trùng, Càng xoay nên chí đại hùng. Càng làm căn cội viên dung tịnh hành. Từ lâu nay phân rành sau trước, Để tùy duyên tìm được sử xanh, Ngày nào gom lại phẩm danh, Đó là công việc thực hành đầu tiên. Rồi kế tiếp ý nguyền như vậy, Nhưng trọng ân xem thấy nhiều hơn, Để gom tất cả nguyên chơn, Lập thành sau trước phụ hườn vị ngôi Nhờ chuyền đúng kỳ thời như vậy, Mới kịp ngày trọng đại nguyên quy, Bằng theo lề luật thức nghi, Làm sao truyển chọn kịp kỳ căn cơ Các căn cơ hiện giờ tuy thiếu, Nhưng xem trong huyền diệu ngày xưa, Đã từng trãi bước Đạo Thừa, Cho nên sẽ được kịp vừa quy linh Càng nặng với tâm tình dâng hiến, Cho bước đường thực hiện Nguyên Sinh Bao nhiêu công cuộc hành trình Càng đi càng thấy danh thinh chiếu ngời. Ôi nguyên Lý tuyệt vời tâm pháp, Ai là người mẫn đạt thiền gia, Làm sao rực rỡ chương tòa, Đó là tâm pháp phúc hòa minh khai. Nay Bửu Pháp là ngày Đại Hội Chuyển từng phần vạn lối phổ thông, Tầm ra cây Đạo vun trồng Trồng gieo giống pháp, vun mầm cội nguyên. Để lèo lái con thuyền tiến bước, Cho kịp ngày thuận nước xuôi chiều, Mà làm theo những mục tiêu, Hướng về cơ bản mầu siêu Đạo Thừa. Vậy phải biết sai sưa hơn nữa, Rèn tân trung cải sủa lý phần, Làm sao cho vẹn hồng ân, Làm sao cho được hiến dâng trọn thề. Đâu là chỗ cùng về bổn giác, Đâu là cần gieo hạt cho thông, Ngày nay còn bận lập công, Cho Thầy, cho Đạo nhờ trong sổ vàng.
|