Thơ Hà Thanh Tâm

                           IMG_2452 copy.jpg - 93.18 KB

 

 

                        XUÂN HẠNH PHÚC

 

                                           Hà Thanh Tâm

 

 

         Đinh Dậu quê hương vững mối giềng, 

         Đạo đời bền chặc chữ tương liên. 

         Yêu thương mấy lượt Thầy ban dạy, 

         Đoàn kết bao lần Mẹ điểm khuyên. 

         Xuân giữ gia đình tăng hạnh phúc, 

         Xuân gìn xã hội rạng danh biên.

         Xuân cầu Thế giới luôn an lạc,

         Xuân chúc yên vui khắp mọi miền.

 

 

HOA SEN ĐẸP MÃI

Hà Thanh Tâm

Xòa rộng giữa đầm mặt lá xanh

Hương thơm bát ngát lượn bao quanh.

Nhụy vàng muôn thuở còn nguyên sắc,

Hoa trắng ngàn thu vẫn vẹn danh.

Lẩn đục mình tươi không nhiễm trược,

Vùi bùn thân đẹp trọn phần thanh.

Nghiệm suy tinh khiết ngời hương tỏa,

Dệt mãi trong lòng một bức tranh.

ĐÁP HỌA

Đất trời tỏa sáng một màu xanh,

Đạo đức tâm linh chẳng nghỉ quanh.

Huệ trắng nồng nàng thơm sắc cảm,

Sen vàng tươi thắm rạng thinh danh.

Phận nơi sóng gió không lầm trược,

Thân giữa chợ đời vẫn vẹn thanh.

Cảnh đẹp như nhiên là thật cảnh,

Ngàn hoa  tự tính chẳng phân tranh.

Ngọc Ánh Hộ

ĐƯỢC MÙA

Hà Thanh Tâm

Đồng rộng ban mai ửng nắng hồng,

Đó đây còn đọng giọt sương đông.

Mạ xanh mơn mởn tươi màu lá,

Lúa chín vàng ươm đượm sắc hồng.

Cuối vụ xuân nay nhiều thắng lợi,

Đầu mùa hạ tới lắm thành công.

Gian lao bao tháng chờ thu hoạch,

Vui thấy việc người chẳng viễn vong.

ĐÁP HỌA

Còn chi hơn cảnh đẹp xuân hồng,

Xuân đạo không hề có giọt đông.

Bát ngát trời thương tình gợi cảm,

Bao la đất rộng cảnh tươi bông.

Trường thi Kinh tế gia đình giỏi,

Điểm đạt Dân sanh xứng đáng công.

Nhờ giữ đạo tâm tròn nhiệm phận,

Vui cùng tiến hóa chẳng suy vong.

Ngọc Ánh Hộ

XUÂN THANH BÌNH I

Hà Thanh Tâm

Mã đáo mang theo một chữ hòa,

Phố phường tươi thắm nở đầy hoa

Vợ chồng đoàn tựu vui sum họp,

Con cháu quây quần hiệp nhứt gia.

Đất nước yên bình chờ tết đến,

Quốc gia thạnh trị đón xuân qua.

Tông đường thơm nức mùi hương mới,

Đất Việt tình người lắm thiết tha.

***

Thiết tha biết mấy tình người,

Rách lành đùm bộc vẹn mười nghĩa nhân.

ĐÁP HỌA

Hân hoan đón tết tiết giao hòa,

Tràn ngập niềm vui giữa cảnh hoa.

Thuyền chở gia đình quy Bổn thất,

Đạo ban toàn thể hiệp Tiên gia.

Quê hương đón tết vui mừng chúc,

Đất nước chào xuân đến lại qua.

Xuân đẹp nào hơn nơi dạ ái,

Xuân vui nào sánh ở lòng tha.

***

Trời xuân mát mẻ do người,

Giữ gìn đạo đức khởi từ nghĩa nhân.

Ngọc Ánh Hộ

XUÂN THANH BÌNH 2

Hà Thanh Tâm

Đón mừng xuân mới lắm hân hoan,

Huynh đệ chung nhau hợp kết đoàn.

Đất mẹ thắm màu tình vẹn cả,

Quê cha tươi sắc nghĩa chu toàn.

Lẽ đời sâu thẳm như sông biển,

Lý đạo cao siêu tợ núi non.

Giáp Ngọ cho ta nhiều hứa hẹn,

Đại Đồng Đại Đạo rạng tâm son.

ĐÁP HỌA

Tìm nhận hướng đi lạc, hĩ, hoan,

Gắn liền phước huệ giữ chung đoàn.

Tình thương dất mẹ càng muôn thuở,

Tổ ấm quê cha thật vẹn toàn.

Thẳng tiến lẽ đời dầu lấp bể,

Nâng cao lý đạo há dời non.

Tìm xuân giác ngộ thông đồng tất,

Xuân chỉ Đại Đồng dạ sắt son.

Ngọc Ánh Hộ

THƠ TẶNG THIÊN NHIÊN ÂN

Hà Thanh Tâm

Ngọc sắc Thầy ban cố giữ gìn,

Ánh hồng chơn đạo vẹt vô minh.

Tài hoa cao cả nơi chơn thể,

Tặng phẩm phước dư kính bửu đình.

Đệ tỏ huynh thông bao lý nhiệm,

Thiên tòa chói rạng bước đăng trình,

Nhiên đăng soi sáng lòng nhân thế,

Ân tứ pháp truyền dạ khắc in.

XÂY DỰNG THÁNH TỊNH LONG THÀNH

Hà Thanh Tâm

Điểm đầu công khởi chỉ là không,

Nhưng vốn đệ huynh đã một lòng.

Cần kiệm mót bòn mong kết quả,

Siêng năng gom góp đã thành công.

Long Thành hòa hợp tròn tâm nguyện,

Thánh Tịnh liên giao trọn ước mong.

Bao tấm lòng vàng chung chí lớn,

Hôm nay có được điểm tươi hồng.

ĐÁP HỌA

Đại Đồng rộng lớn tợ hư không,

Đời Đạo Âm Dương khá nhớ lòng.

Định hướng tầm nguyên tròn điểm chuyển,

Trên đường sứ mạng vững kỳ công.

Điển lành  soi chiếu tròn tâm nguyện,

Pháp nhiệm mầu siêu vẹn ước mong.

Thánh Tịnh Long Thành ngời đuốc huệ,

Thuần dương quán triệt sáng tươi hồng.

Ngọc Ánh Hộ

ĐUỐC THIÊN TỪ HUỆ

Hà Thanh Tâm

Bí truyền Thầy Mẹ đã hồng ban,

Cố gắng siêng năng đáng mặt vàng.

Đại Đạo hoằng khai ngời điểm sáng,

Cao Đài độ thế rạng vầng quang.

Đuốc Thiên soi tỏ về muôn nẽo,

Từ Huệ chiếu lòa khắp bốn phang.

Để kịp bước về bờ giác ngạn,

Bao nài trắc trở với gian nan.

***

Đèn Trời rọi khắp thế gian,

Thương người dương thế lạc đàng bơ vơ.

Cao Đài Đại Đạo kịp giờ,

Soi đường dẫn lối đến bờ cảnh xưa.

ĐÁP HỌA

Khai xuất huỳnh trung nhiếp thọ ban,

Huyền cơ tỏ thấu đỏ xanh vàng.

Đại thừa chuyển pháp thông linh khiếu,

Đại tịnh tìm trong thật bổn quang.

Đốc huệ gương ngời xa vạn lý,

Từ thiên phẩm tuyệt tận hà phang.

Chơn như hiển hích thông thuần điển,

Diệu ấn mầu siêu bửu cẩm nang.

***

Màu thiền khai ngộ nhân gian,

Thượng Ngươn Thánh Đức không hàng bơ vơ.

Bởi cơ thanh lọc hiện giờ,

Chọn người xứng đáng đến bờ cảnh xưa

Ngọc Ánh Hộ

CỘI NGUỒN

Hà Thanh Tâm

Lạc Long Quân Phụ vị cha rồng,

Hiền Mẫu Âu Cơ vẫn sáng trong.

Cháu luống xem non gìn nghiệp Tổ,

Con còn dẫn lối giữ công Tông.

Tiền nhân dẫn lối bồi sông cạn,

Hậu thế tiếp đường đấp biển sông.

Văn hiến bốn ngàn năm đất Việt,

Sáu ba dân tộc hiệp chung đồng.

ĐÁP HỌA

Nam Việt hùng anh đất chín rồng,

Cao Đài khai sáng khắp ngoài trong.

Cội nguồn tiếp bước gìn cơ Tổ,

Truyền thống noi nhau giữ gốc Tông.

Lưu tiếng muôn thu toàn đất nước,

Đề danh vạn thuở cả non sông.

Trường thi mai hậu ngời kim cổ,

Hiển hích Trời Nam chuyển Đại Đồng.

Ngọc Ánh Hộ

RU CON

Hà Thanh Tâm

Ầu ơ mau hãy ngũ đi con,

Để Mẹ rảnh tay bởi việc còn.

Vào Hạ cổng bưng suôi đỉnh núi,

Sang Thu ẩm bủng ngược đầu non.

Giấc nồng chờ đón tươi môi trẻ,

Mộng điệp đợi mong mát mắt son.

Nhìn bé say sưa môi mỉm khẻ,

Ru hời lời hát vẫn luôn tròn.

 

ĐÁP HỌA

Ngày tháng qua dần giữ dạ con,

Lời ru của mẹ vẫn nghe còn.

Thương con gian khó dầu leo núi,

Mến cháu nhọc nhằn dẫu lội non.

Đâu ngại đường thương cùng dạ sắt,

Chẳng màn nẽo nhớ với lòng son.

Non cao biễn rộng nào so sánh,

Cúc dục cù lao khó liệu tròn.

Ngọc Ánh Hộ

 

12 CON GIÁP

Hà Thanh Tâm

Chuột còi cắn cỏ giữa đêm sương,

Trâu khỏe đứng xem cạnh vệ đường.

Cọp ngó vảnh tai bên mép suối,

Mèo dòm vẻnh mỏ kế bờ mương.

Rắn rồng uốn vảy qua thiên lý,

Dê ngựa cong chân vượt dậm trường.

Gà khỉ giành nhau buồng chuối ngọt,

Chó heo tranh món cá hầm tương.

ĐÁP HỌA

Chuột vàng chút chít nhạc đêm sương,

Trâu đảm ruộng canh vững lối đường.

Cọp giữ tiền phương cùng mở lộ,

Mèo gìn hậu tuyến lẫn khai mương.

Rắn rồng uyển chuyển thông minh định,

Dê ngựa hành chuyên vững lập trường.

Gà khỉ góp phần vui cuộc sống,

Chó heo sau trước nghĩa đồng tương.

Ngọc Ánh Hộ

ĐỘNG VẬT QUANH TA

Hà Thanh Tâm

Chú gà gáy gọi báo trời đông,

Vịt trắng lao xao giởn nắng hồng.

Gấu gấu chó vàng chờ vượt suối,

Ùn ùn heo đớm định qua sông.

Meo meo mèo mướp vờ cơm nguội,

Luốc luốc gà lôi lượm thóc đồng.

Lẩn quẩn loanh quanh ngày cũng hết,

Là loài động vật vẫn đùa ngông.

ĐÁP HỌA

Đàn gà bươi bới thức ăn đông,

Vịt lội sông xanh ngắm nắng hồng.

Hố hố chó cười chờ vượt suối,

Ừ ừ heo nói đố qua sông.

Ngao ngao mèo gọi con vô bếp,

Cục cục gà kêu trẻ xuống đồng.

Lúp xúp lao xao loài động vật,

Cũng vui cũng sống cũng chơi ngông.

Ngọc Ánh Hộ

TÌNH HUYNH ĐỆ

Hà Thanh Tâm

Huynh đệ chung nhau một Mẹ Thầy,

Cùng nhau san sẻ những điều hay.

Đường đời tuy chẳng cùng chung lối,

Lý đạo hườn nguyên chỉ một ngày.

Hờn giận bay đi theo ngọn gió,

Khích hiềm tan biến gởi vầng mây.

Kết đoàn hòa hợp là muôn thuở,

Dìu dắt tu hành mới thật hay.

 

       ĐÁP HỌA

Tìm trong tự giác thọ ân Thầy,

Nhận ở lòng tin rõ việc hay.

Thế Pháp đồng thông gìn mỗi bửa,

Đạo Đời hòa nhịp nhớ bao ngày.

Trí bình hoan lạc ngời phong thủy,

Thần tỉnh an khang rực sắc mây.

Đại Đạo Đại Đồng thông Đại Pháp,

Kỳ công tỏa sáng thật là hay.

Ngọc Ánh Hộ

 

HỒN RƯỢU

Hà Thanh Tâm

Rượu lễ rượu tôn ý nghĩa đầy,

Rượu bầu rượu bạn đẹp như mây.

Rượu chờ rượu đợi nhiều nơi đó,

Rượu thỉnh rượu mời lắm ở đây.

Rượu đụng khoe khoan khi đã xỉn,

Rượu kình đắc chí lúc ngà say.

Rượu vào nào phải thiên niên sử,

Rượu đúng nghĩa rồi rượu mới hay.

BÃO DỮ

Hà Thanh Tâm

Từng hồi cuồng cuộng thổi qua nhanh,

Góp nhặc từ đâu đã tựu thành.

Gió lớn đẩy suôi dao núi tịnh,

Giông to đưa ngược động non thanh.

Sấm rền, rền mãi lìa thân rễ,

Sét dội, dội hoài gảy ngọn cành.

Hãy để bình yên muôn cuộc sống,

Cho đời tươi đẹp đất thêm lành.

 

          ĐÁP HỌA

Ứng ngộ huyền cơ hiệp chuyển nhanh,

mầu vi tỏa chiếu ở tâm thành.

Giông to chẳng thể lai chơn tính,

Bão dữ không làm mất điểm thanh.

Diệu diệu Trời sanh thân, gốc, rễ,

Huyền huyền đất dưỡng lá, hoa, cành.

Vun bồi tươi tốt tinh, thần, khí,

Bão dữ làm tăng điển đất lành.

Ngọc Ánh Hộ

 

TẾT VUI

Hà Thanh Tâm

Gia đình vui vẻ đón xuân sang,

Lớn bé gom chung ngựa một đàng.

Nhỏ bự chuột mèo dòm dĩa bánh,

Mèo già ăn tết hết lang thang.

***

Lang thang sẽ khổ chỗ lòng người,

Ngẫm lại trước sau cũng thấy cười.

Cùng ở chung chuồng mà lộn xộn,

Mừng vui giờ đã vẹn tròn mười.

ĐÁP HỌA

Gia đình hạnh phúc mới là sang,

Nhờ giữ thủy chung chẳng lạc đàn.

Cuộc thế phải đâu là cảnh thật,

Nên đời ai cũng kiếp lang thang.

***

Lang thang tỉnh ngộ kiếp con người,

Mỗi tết chỉ thâu ngắn nụ cười.

Mới đó sáu tư còn bận rộn,

Ráng lo tu tỉnh mới nên mười.

Ngọc Ánh Hộ

ĐÓN GIAO THỪA

Hà Thanh Tâm

Giờ phút giao thừa sắp đến nơi,

Tốt đời đẹp đạo, đẹp lòng người.

Đón mừng xuân đến bao niềm cảm,

Nghênh tiếp niên sang rộn tiếng cười.

Mừng tuổi mỗi người thêm một tuổi,

Chúc xuân tươi sắc thắm xuân tươi.

Trang nghiêm lễ đón Tông đường kính,

Đạo đức nghĩa nhân giữ rạng ngời.

ĐÁP HỌA

Phút giây rộn rực khắp nơi nơi,

Xuân đáo vui tươi đến mọi người.

Mừng cảnh đoàn viên đông tiếng chúc

Vui ngày hội ngộ rộ câu cười.

Am thiền sùng bái lòng thanh thoảng,

Đình thất kỉnh cầu ý sáng tươi.

Đời Đạo đẹp vui trao góp ý,

Quê hương tươi sáng, ánh xuân ngời.

Ngọc Ánh Hộ

CÂY DỪA

Hà Thanh Tâm

Thân tôi người gọi vốn cây dừa,

Chẳng quản tháng ngày với nắng mưa.

Nước ngọt mát lòng người khát sớm,

Cơm ngon no dạ kẻ thèm trưa.

Sá gì thân nhỏ bao giông bảo,

Nào nệ thân mành mặc gió đưa.

Xòe rộng ô dù che bóng mát,

Suốt đời chẳng thiếu cũng không thừa.

TRỢT CẦU

Hà Thanh Tâm

Nhớ hôm lẩn quẩn ở sau vườn,

Đã bị trợt cầu lọt xuống mươn.

Lúc đã bò lên rung lập cập,

Thuốc còn trong túi chẳng mùi hương.

Bẹ sườn suýt gảy nào ai biết,

Bàn tọa nhừ ra thật thảm thương.

Cạp cạp vịt kêu mong cứu giúp,

Mặt mài choáng váng bất tri tường.

ĐÈN CHỚP

Hà Thanh Tâm

Đèn chớp đủ màu đẹp biết bao,

Xem qua chẳng khác vạn vì sao.

Trắng xanh tỏa sáng từ trên xuống,

Vàng đỏ chiếu lòa thấp đến cao.

Niên đáo trường lưu trời Quốc Việt,

Xuân lai miên viễn đất anh hào.

Non sông gấm vốc nguồn Tiên Phụ,

Con cháu vua Hùng lắm lược thao.

ĐÁP HỌA

Sắc màu tổng hợp đẹp dường bao,

Tỏa sáng tinh thần đến vạn sao.

Phố thị đông vui Đời tiến bộ,

Đèn hoa rực rở Đạo nâng cao.

Non sông điểm sắc tình liên kết,

Gấm vốc tô son nghĩa hiệp hào.

Tu tỉnh kỳ công truyền đức độ,

Cho từng thế hệ rõ vàng thao.

Ngọc Ánh Hộ

NGHIỆN THUỐC LÁ

Hà Thanh Tâm

Phì phò khói thuốc quyện mây xanh,

Mắt nhắm lim dim dạ đã đành.

Mặt kệ miệng đời dù thiện cảm,

Thả suôi câu thế chẳng đâu lành.

Nào là hút quá sanh nhiều bệch,

Nghe thấy bao người cũng thốt nhanh.

Thân đã trót ghiền thì phải chịu,

Chỉ ngày sáu khắc đêm năm canh.

CUỘC DU XUÂN

Hà Thanh Tâm

Hành trình khởi điểm cuộc du xuân,

Hạnh ngộ đệ huynh xiết nỗi mừng.

Luận Đạo tri giao nào muốn dứt,

Suy đời tương đắc chẳng mong dừng.

Cao siêu nghiền ngẫm cao siêu khởi,

Lý nhiệm truy nguyên lý nhiệm thuần.

Đại Đạo Cao Đài đài tối thượng,

Tam Kỳ Phổ Độ, độ nhân luân.

ĐÁP HỌA

Trình hành điểm khởi cuộc du xuân,

Huynh đệ hạnh duyên nỗi xiết mừng.

Đạo luận giao tri không muốn hết,

Đời suy tương kết hổng mong dừng.

Siêu cao ngẫm nghiệm siêu cao khởi,

Nhiệm lý nguyên truy nhiệm lý thuần.

Đạo đại đài cao, cao tối thượng,

Kỳ tam độ phổ, phổ nhơn luân,

Ngọc Ánh Hộ

MAI VÀNG

Hà Thanh Tâm

Mai vàng năm cánh sánh vai nhau,

Động giọt sương mai lấp lánh sao.

Sắc thắm vàng tươi bao háo hức,

Hương trầm thơm ngát bấy dâng cao.

Lá xanh xanh biếc thêm tươi đẹp,

Nhụy đỏ đỏ trưng bấy tự hào.

Hoa tết trong lòng mang ý tết,

Hồn xuân hạnh phúc đến ngàn sau.

XUÂN THƯƠNG

Hà Thanh Tâm

Mầm mống Nam bang giống Lạc Hồng,

Non cao biển rộng rạng trời đông.

Long bền trách nhiệm vì mai hậu,

Hòa vững vai trò rạng Tổ Tông.

Xuân đến xuân đi xuân lại đến,

Trong xuân còn mãi nụ hoa đồng.

Lòng luôn yêu trẻ bao ngày nhớ,

Tôi luyện giồi mài rắn hóa long.

ĐÁP HỌA

Mầm mập bờ môi tím tưởng hồng,

Non lòng chịu khổ lấy gì đong.

Long trời lở đất vô duyên bổn,

Hòa cuộc phá gia bất Tổ Tông.

Xuân thúc tuổi già còn mấy sức

Trong xuân trẻ lại quá bao đồng.

Lòng nên xét lại tròn gia đạo,

Tôi chớ quên mình đã bạc, long.

Ngọc Ánh Hộ

NHỚN ƠN NGƯỜI I

Hà Thanh Tâm

Thưa Bác con đây chạnh nổi lòng,

Danh Người ngời sáng khắp Tây Đông.

Á Âu vang tiếng sùng ân đức,

Phi Mỹ đồng tâm mến kỉnh ông.

Đất Việt nhờ ơn bền Tổ Quốc,

Trời Nam hưởng phước vững non sông.

Cuộc đời góp trọn cho mai hậu,

Hạnh phúc yên vui giống Lạc Hồng.

NHỚN ƠN NGƯỜI II

Hà Thanh Tâm

Lạc Hồng muôn thuở rạng uy danh,

Mãi nhớ công ơn Nguyễn Tất Thành.

Tháng vắng nằm suy nơi ngục thất,

Năm dài mài miệt chốn lều tranh.

Nước non còn dắm đời tan biến,

Sông núi mãi chìm thế mỏng manh.

Nay được Bắc Nam vui vĩnh cửu,

Ấy nhờ nơi Bác cố công giành.

THẾ SỰ

Hà Thanh Tâm

Ở đời nhiều sự lắm gai chông,

Xuôi ngược bôn ba chính chữ đồng.

Kẻ bận trăm công vùi nắng bảo,

Người lo ngàn việc lẫn mưa phong.

Tiểu nhân gian lận nhiều thâm dạ,

Quân tử thẳng ngay vẫn vẹn lòng.

Nay mạnh mai đau bao thuở dứt,

Sang hèn hai tiếng giải sao xong.

ĐƯỜNG VỀ NGUYÊN BỔN

Hà Thanh Tâm

Ánh hồng tỏ rạng bởi căn nguyên,

Gọi lẽ lý chơn thấu diệu huyền.

Kẻ thế vạch đường tìm bổn lý,

Người tu soi lối kiếm cơ duyên.

Tâm thành luôn nhận nguồn ân điển,

Chí trọng mãi gìn chốn huệ thiên.

Phước huệ ý lành tồn tại mãi,

Hồng ân sẽ được đến đài Tiên.

TÌNH TRI KỶ

Hà Thanh Tâm

Xuân về tươi thắm sắc hoa mai,

Mới gặp gở nhau chỉ một ngày.

Mến nghĩa bút trao dòng nghĩa cảm,

Trọng tình thi cảm chữ tình hoài.

Văn chương kết ngãi tâm soi ẩn,

Bút mặc giao ân ý sáng khai.

Nay tạm đôi vần làm kỷ niệm,

Mong sao còn mãi chẳng hề phai.

LỜI NGUYỆN CẦU

Hà Thanh Tâm

Nguyện lòng quyết chẳng dám hề phai,

Giữ sạch tâm trong vững tháng ngày.

Gia thất còn cầu vào hỷ lộ,

Phật đưởng vẫn nguyện đến Thiên thai.

Phước gìn mong gặp miền Tiên cảnh,

Đức giữ luống trông chốn Diệu đài.

Kiếp kiếp tâm thành tròn ý nguyện,

Đại đồng quy nhứt bổn Như lai.

ĐẾN THÁNH TỊNH

Hà Thanh Tâm

Nhang đèn đôi chút chỉ xe chờ,

Rượu bánh bông hoa để kịp giờ.

Đi đến Điện Đàn tầm giáo lý,

Vào nơi Tịnh Thất học kinh thơ

Nguyện cầu xin được Thầy khai trí,

Van vái mong lời Mẹ điểm cơ.

Xin đấng Thiêng Liêng ban cứu khổ,

Tâm hồn thơ thới giải mê mờ.

SUY VÒNG ĐỊNH LUẬT

Hà Thanh Tâm

Đời là bể khổ tỏa trăm phương,

Muôn lẽ trái ngang vạn nẽo đường.

Lắm sự lộn quanh vòng tủi nhục,

Mãi điều lẩn quẩn chốn đau thương.

Thiên đàng chờ đón tình nhân ái,

Địa ngục luôn mời lẽ ác vương.

Đâu ánh sáng hiền đâu bóng thẳm,

Tầm tri căn cội định siêu thường.

QUÊ TÔI

Hà Thanh Tâm

Quê tôi còn đó những con đường,

Với lủy tre dày rợp bóng nương.

In dáng hàng dừa che lối nắng,

Soi hình dãy chuối khuất màn sương.

Cánh cò kiếm cá nơi bờ ruộng,

Chân vịt tìm cua ở dưới mươn.

Đẹp mãi quê tôi là thế đấy,

Luôn lòng rộng mở một tình thương.

PHỐ ĐÊM

Hà Thanh Tâm

Màn đêm đã phủ thật rồi đây,

Đèn phố sáng lên đẹp thến nầy.

Rạp chiếu đông đầy người đến đó,

Điểm phim chật nức kẻ về đây.

Nhà to vang mãi câu hơn thiệt,

Quán nhỏ còn hoài chuyện dở hay.

Qua trọn ngày dài bao tiếng động,

Vài giờ ngơi nghỉ rượu ngà say.

ĐẾN MUỘN

Hà Thanh Tâm

Vào xuân mùng bảy tháng giêng rồi,

Đải rượu xa rồi bạn với tôi.

Trọn nghĩa đệ huynh chờ tết đến,

Bền tình tỷ muội tiển xuân trôi.

Trà thơm thơm mãi không mông hết,

Rượu ngọt ngọt hoài chẳng muốn thôi.

Văn nghệ tao đàn mình mình đến muộn,

Lỗi chưa phải bạn chẳng riêng tôi.

ĐẠI ĐỒNG TÂM PHÁP

Hà Thanh Tâm

Bền chặt tâm thành trí mẫn thông,

Để tìm hiểu rõ luật Thiên công.

Huyền Linh máy nhiệm câu Quy nhứt,

Diệu Pháp siêu nhiên cữ Đại đồng.

Bổn thể điểm ngôi ngời thể hiện,

Chơn như định vị rạng chơn không.

Con đường Nguyên Lý Thầy khai chuyển,

Mẹ điểm vạn ân phúc lạc hồng.

THƠ MỜI HỘI XUÂN 1994

Ngọc Ánh Hộ

Một vừng ánh sáng rực trời đông,

Kịp tiến văn minh đượm sắc hồng.

Xuân đẹp tình yêu ân Tổ Quốc,

Thơ vui hạnh phúc đức Tiên Long.

Thi đua kinh tế giàu non nước,

Đẩy mạnh dân sanh đẹp núi sông.

Nay mở Xuân Thơ mừng thắng lợi,

Mời chung thi hữu kết giao đồng.

ĐÁP HỌA

Tâm giao đoàn thể rực phương đông,

Khơi dậy niềm tin sắc thắm hồng.

Cởi mở tình người ngời ngọc phụng,

Sáng soi nghĩa đạo rạng kim long.

Trường ân minh lý vui non nước,

Thọ đức chơn tâm đẹp núi sông.

Tiếp ứng xuân thơ bàn ý hướng,

Tăng gia sản xuất quyết tương đồng.

Hà Thanh Tâm

KHAI NGỘ

Hà Thanh Tâm

Kiền thiền lâu sẽ mở kiền tâm,

Vốn đã sinh ra chốn bủi trần.

Cay đắng đường đời bao khó nhọc,

Ngọt bùi nẽo đạo bấy hồng ân.

Tai nghe lời khải tâm hằng giữ,

Mắt thấy việc hay dạ luốn cần.

Đại Cao Đài đài luyện kỷ,

Tam kỳ Phổ Độ dộ hiền nhân.

CẢM TÁC

Hà Thanh Tâm

Hãy tặng cho tôi một chữ tiền,

Càng nhiều sẽ thấy sướng như tiên.

Cháo ngon lót dạ quên điều khổ,

Bánh ngọt dằn tâm gạt nỗi phiền.

Di động từng hồi chuông réo đổ,

Điện bàn khoan nhặt báo liên miên.

Đừng lo đầuy túi chi không xuể,

Chỉ ngại số tròn phải quá điên.

CẢM TÁC

Ngọc Ánh Hộ

Mừng xuân mà túi quá là khô,

Ước được ai đem nước chế vô.

Hay nhét thứ gì cho bớt trống,

Hoặc trây chút nhớt đở hư đồ.

Xương không tâm bổ dường như lỏng,

Tiếng thiếu cà phê giọng phải rồ.

Huynh đệ chí tình hô biến dạng,

Kiểu nầy ăn tết giống ăn hồ.

ĐÁP HỌA

Quà mừng xuân đến sẽ toàn khô,

Nhóc nhách sân đầy cứ sách vô.

Ngốc ngách dồn sao cho hết trống,

Lưng trần khuân vác chẳng hư đồ.

Xương hầm đu đủ thì đâu lỏng,

Để ít bột nêm giọng hết rồ.

Nào sợ lo chi thân biến dạng,

Cả lô đâu ngại phải ăn hồ.

Hà Thanh Tâm

ĐÓA HOA TRỜI

Hà Thanh Tâm

học đem ra trợ giúp đời,

Nguyên căn lừng lẩy cả muôn nơi.

Giáp vòng thế giới danh bừng sáng,

Một khắp ngũ châu tiếng rạng ngời.

Vị khí trung lương bao trác tuyệt,

Tướng thần liêm chính bấy cao vời.

Tài danh toàn vẹn lưu gương tốt.

Hoa đẹp là hoa của cảnh trời.

 

CHIẾN HỌA

Hà Thanh Tâm

Khởi đầu cuộc chiến thế tiên phong,

Phương vị triển khai đúng hợp đồng.

Binh đỏ trùng trùng sang đất bắc,

Quân xanh điệp điệp đến trời đông.

Ngựa hay hí lộng dường mưa bão,

Xe tốt vang rền tợ sấm giông.

Tiếng pháo nhỏ to trời đất thảm,

Càn khôn xoay chuyển luật thiên công.

 

        ĐÁP HỌA

Kẻ đặt giàn khoan tưởng thượng phong,

Ngờ đâu chiến lược bất tương đồng.

Đất bằng dậy sóng gây xâm chiếm,

Trời tạnh bão giông tại biễn đông.

Trung Quốc lộng hành tràn hạm cướp,

Việt Nam bền bỉ đuổi thuyền giông.

Pháo đài, xa, mã luôn phòng thủ, ,

Luật biễn tám hai lập chiến công.

Ngọc Ánh Hộ

ĐÀN CON ÁO TRẮNG

                                                                                                Sáng tác: Thượng Tâm Thanh

                                        (Hà Thanh Tâm)

NGÂM

                                      Đời là bễ khổ trãi muôn phương,

                                      Bao nỗi trái ngang vạn nẽo đường.

                                      Đại Đạo kỳ ba Thầy chuyển lập,

                                      Đàn con áo trắng cố nhanh bương.

Vọng cổ câu 1

          Nhìn mây trắng bay bay khung trời như rộng mở, giọt nắng lung linh thêm ấm áp những ân.....tình.

          Hai tiếng yêu thương luôn ngự ở tim mình.

          Đất nước ta trãi qua bốn ngàn năm văn hiến, luôn tô bồi bao thế hệ tương lai.Mang ánh sáng đạo vàng như tia nắng ban mai, sẽ mở lối cho tấm lòng người nhân thế. Khỏi phải chịu luân hồi qua kiếp đời dâu bễ, danh vọng tiền tài làm con người luôn say đắm.

Câu 2

          Tửu sắc khí tài có ai là người thông thấu, bốn vách tường kia sẽ trói chặc kiếp con người.

          Nhìn bả lợi danh nhân thế vẫn tươi cười.

          Cứ cho đời đã ban nhiều hạnh phúc, ai đâu ngờ rằng đó chỉ là những áng phù du. Mau hãy soi tìm nẽo chánh đường tu, Tu đức tu nhân hầu vun bồi âm chất.Lý đạo cao sâu giúp con người giải thoát, thoát chốn mê trầm bao cám dỗ vây quanh.

                                                Bính Dần Thầy mở đạo kỳ ba,

                                                Soi sáng nhân tâm hiệp một nhà.

                                                Đâi Đạo Cao Đài cơ tuyệt khổ,

                                                Dẫn đường con trẻ hiệp cùng cha.

Nam Xuân

          Hân hạnh thay cho đất nước Việt Nam....Bang, Cụ thể đất Nam kỳ, được hảnh diện Trời ban, trong bối cảnh non sông, đang chịu nhiều đau thương.

          Giặc ngoại xâm gây cảnh điêu tàn, dân ta đói khổ cơ hàn, bao gió dập phủ phàng, sống cảnh đời tối tâm.

          Đấng Chí tôn khai mối Đại Cao Đài, cơ tuyệt khổ Đại đồng, để dẫn đường chúng sanh.

          Chơn lý Thầy ban sáng ngời vô hạn, củng cố tinh thần soi sáng niềm tin.

          Dẫu khó khăn có Thầy ban ân huệ, khai lối dẫn đường hiệp nhất nhân tâm.

Vọng cổ câu 5

          Hân hạnh thay khi chúng ta là đàng con áo trắng, được thọ pháp tu thân do Ngọc Đế ban truyền.

          Gạn đục khơi trong do chọn lựa những tâm hiền.

          Mối đạo Thầy khai nhằm giúp đời cải thiện, dạy bảo cho người biết cải ác tùng lương. Giáo lý đạo Thầy là Tam Giáo Đồng Nguyên, không phân biệt là Nho hay Thích Lão.  Hơn chín mươi năm qua bao thăng trầm khảo đảo, chung sức viễn dương truyền bá mối đạo Thầy.

Câu 6

          Hôm nay đàn con của Thầy quây quần trong ngôi nhà Đại Đạo, vui sống dung hòa do bởi sự yêu thương. Mỗi mỗi chúng ta phải tự giác giác tha tự độ độ tha, lần đưa đạo nhà đến cơ Đại đồng tuyệt khổ. Cao Đài hôm nay dù phân ra nhiều Chi phái, cũng không ngoài lời Thầy dạy bảo năm xưa. Bửu Tòa thơ thới trổ thêm hoa, mấy nhánh rồi sau cũng một nhà.

          Gốc có vững thì thân mới được bền, và đâm chồi nẩy tượt xum xuê.

                                                          Đàn con áo trắng Cao Đài,

                                                Tam công gìn giữ miệt mài đường tu.